Cho tôi xin một vé
Để tôi về ngày xưa
Xin làm ơn nhanh nhé
Trời sà mây muốn mưa
Khung cảnh còn thân thuộc?
Dòng sông còn nên thơ?
Lúa vàng còn trải thảm?
Diều còn căng ước mơ?
Tôi về từ xa lạ
Mang nặng nỗi niềm mưa
Dòng sông dường nhỏ lại
Cỏ miên man lạch bờ
Con diều nằm rũ cánh
Trên ngọn cành héo khô
Đoạn đường ngày cất bước
Gió vẫn bài tiễn đưa
Người thân giờ đâu cả
Giậu rào hoang nghiêng xô
Giếng ngày xưa trong thế
Lá trút thành huyệt mồ
Tôi về từ xa lạ
Mang nặng nỗi niềm mưa
Giữa bao điều thân thuộc
Hóa khói chiều
vẩn vơ...
Thuthuvang
Vu vơ
Cho tôi xin giữ lại
Dòng lưu bút tuổi xanh
một thời vàng qua nhanh
tranh gam màu tối – sáng
Cho tôi thời gian nán
giữ những gì thân quen
và cả những đan xen
giận hơn vu vơ cũ
Tôi biết đong sao đủ ?
những ủ rũ - buồn vui
khoảng đời nào tối thui
ngày vui rời vụt mất.
Người cuộc tình dấu cất
tận sâu lắng tim đau
để nắng vàng hanh hao
miền chênh chao lau lách
Người về nơi xa cách
Phía hạ chiều ve buông
Cung trầm một khúc vương
Ngân điệu buồn ly biệt
Nửa vầng khuya ánh nguyệt
nỗi niềm sâu mông mênh
giọt thầm rơi chông chênh
“ Hoá khói chiều”*
ngơ ngẩn…
Vầng mây mù lẩn quẩn
Rơi từng hạt thu mưa
Lá rời...rụng lưa thưa
Công viên trưa hoang vắng
Cung đường dài hay ngắn
trắng xoá vườn thơ ngây
Vé cuối cùng nơi đây
Chờ người về trú ngụ
(*TTV)
Thuydu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét