Chủ Nhật, 29 tháng 12, 2013

CHẠM



Chạm



Đâu cần phải chạm nhau
vẫn nghe khát khao chờ đợi
Khi chạm  mắt xa vời vợi
Ta  hiểu rằng  sợi tơ vương

Bởi chưa một lần thương
Nên biết gì đâu toan tính
Ánh mắt chạm điều sâu kín
Nghe nôn nao chính tim mình

Em chạm ta một chút tình
Thì bóng hình hiện hữu
Khi chạm vào miền vĩnh cữu
Thì đời cho đủ yêu thương

Ngày chạm vào góc mù sương
Ta nghe hồn tương tư lạ
Em chạm vào mùa nắng hạ
Ta như thấy lạ cuộc tình

GIẤU



Giấu



Ta giấu Em một nỗi lòng
rất sâu về miền ký ức
Giấu tiếng thở dài ray rứt
của đêm sâu thao thức ngày



Giấu Em trong những tháng ngày
buồn đau trải dài bóng đổ
Nơi bức tranh xưa loang lổ
Về ru ta giấc ngủ hoang



Ta giấu em bước lang thang
mặc nhiên vì thân côi cút
Đời ta giấu nhau tự lúc
Cái vẫy tay ở phút thừa



Em giấu ta chút thãi thừa
Ngày qua tình vùa đánh mất
Cái dấu đau ta đem cất
để mình ta chất ngất buồn

LẺ BƯỚC...TRỜI ĐÔNG



Lẻ bước...trời đông



Ngày ta xa… Em nuối tiếc gì không ?
Hay chỉ mình anh giữa mông mênh quạnh
Đêm mùa đông, cô đơn nghe lạnh
Em đi rồi hạnh phúc cũng rời xa

Trở trăn, mất còn tất cả đã qua
dỗi hờn, yêu thương giờ ra thiên cổ
Ở nơi xa Em đã tìm ra bến đỗ ?
Ta nơi nầy vỗ cánh lạc loài bay

Vá víu thời gian chỉ thấy vị cay.
Ta cay vì cuộc tình chợt mất.
Hương vị yêu thương phải chăng là khuất tất
Đành nào Em đem cất chốn xa xăm

giấc hoang đường đã ngủ trăm năm
Nơi mù tăm lối nào anh đơn độc
Giọt lệ ngày xưa là ngà ngọc
Nước mắt hôm nay nghe nhọc cõi lòng

Thương yêu vỡ hai, tình cũng chia dòng
Em quay lưng ta còng oằn nặng
Đêm mùa đông rơi vào thinh lặng.
Một mình ta nặng bước lẻ loi.


Thứ Sáu, 27 tháng 12, 2013

LẶNG THẦM

Lặng thầm



Người đem về mùa đông
Khúc sông buồn quên chảy
Nghìn xưa còn vọng mãi
nỗi buồn chiều mênh mông

Ai đợi con nước rong ?
Mang cánh buồm trôi ngược
Tôi đợi điều mất - được
dốc trượt dài thẳm sâu

Thơ người buông những câu
buồn xa xăm vời vợi
nơi cuộc trần chờ đợi
vẫn dấu hằn ngợi suy

Dõi theo cánh chim di
Chân đi mòn gót mỏi.
Hỏi còn bao chìm nổi ?
giữa bộn bề trăm năm.

Rét tim trần lạnh câm
Tử đồng thâm quầng nặng
Đời đong dày thầm lặng
lạc loài chặng nghìn xa

Ngày người chợt hiểu ra
Góc lặng thầm đan kín…

Thứ Hai, 23 tháng 12, 2013

GÓC VẮNG



Góc vắng


Cái góc vắng sao đìu hiu quá vậy
Nơi cuộc người khắc khoải ưu tư
Cuộc tình xa có còn lại khúc ru ?
Hay chỉ là thiên thu u uất

Người đi qua, đời tôi góc khuất
Lời thơ buồn tự lúc chia xa.
Ừ cô đơn tôi mới chợt hiểu ra
Tiếng ngân nga, chuông chiều lắng đọng

Kể từ ấy, mất rồi khát vọng
Xa thật xa tình chỉ phù du
Nửa hồng tâm, hoang tịch âm u
Tôi mình tôi, thu về góc vắng

Thứ Sáu, 20 tháng 12, 2013

CÁNH GẦY XƯA CẤT



Cánh gầy xưa cất



Cảm ơn Ai , chút nắng chiều ấm áp
Nối sợi thương, đáp ngữ lời yêu
Một nụ môi, xua góc cô liêu
Linh hồn chợt, bồng phiêu ngây ngất.

Cảm ơn Ai ! đôi cánh gầy xưa cất
Nụ thiên thần chất ngất vừa trao
Viền môi thơm chạm bóng nghe nao
Chia tay dạo chiêm bao thuở nhỏ.

Lòi thỏ thẻ, từ Ai vừa tỏ
Vẹn nguyên tình, tim nhỏ vấn thương
Nơi bắt đầu ghi lại từ chương
Thiên tình sử soi gương in dấu

Ngăn tim tôi từ nay ngầm thấu
Ý tình Ai , lưu dấu hồng môi
Thức thao âm, vọng một dòng trôi
Trăm năm tình thôi sa ngấn lệ

Cảm ơn Ai , một lời ước thệ
Trọn tình chung nguyên gửi riêng tôi
Giữa tử đồng là nét tinh khôi.
Để tôi thôi đêm về mộng mi

Câu Ai gửi, nghe sao bình dị
Một lời thương ngự trị miền tôi