Chủ Nhật, 22 tháng 5, 2016

Cuối con đường đơn chiếc

Cuối con đường đơn chiếc

Ðừng dối em, anh có một trái tim biết khóc 
Một trái tim khao khát vỗ về 
Trái tim non trái tim mềm quá thể 

Trước em mà, sao nỡ giấu che đi?

Anh dối em, em nhầm lẫn thì sao
Ai chia sẻ khoảng đời riêng gió bão
Anh yêu dấu, khép làm chi cánh cửa
Ngõ đời anh, em đứng đợi lâu rồi

Ngõ đời anh xao xác lá vàng rơi
Em đứng đợi bao mùa, không dám nhặt
Lá xanh cho người, về với em lá úa
Lá bây giờ lá của em chưa?

Của em chưa nỗi buồn sâu đáy mắt
Câu thơ bay trong giấc ngủ chập chờn
Của em chưa ngọt ngào anh đánh mất
Những trưa chiều hoang lạnh lắm cô đơn?

Anh của em chưa - câu hỏi đắng tâm hồn
Em đơn chiếc vỗ về em mấy bận
Ôi hạnh phúc dẫu phía nào xa thẳm
Cuối con đường tìm kiếm, vẫn còn anh!

Cuối con đường đơn chiếc, em tin
Anh sẽ đợi chờ em, sâu đáy mắt
Anh sẽ đợi chờ em, trái tim non biết khóc
Xao xác lá vàng em nhặt giữ riêng em.

Đinh Thị Thu Vân


Xin để mình anh

Nếu nhận diện rồi đừng nói ra em
Cái quả tim nén đau trong anh thầm khóc
Dẫu bên ngoài mọi người nhìn khô khốc
Nhưng bên trong là một góc trời thương

Anh “giấu che”* chỉ vì sợ em vương
Vấy vào anh phía phương trời đầy ải
Đừng trách… sao tim anh mãi
Trốn tránh, chối từ - oan oải, cô đơn

Yêu em anh nào đâu toan tính thiệt hơn
Nhưng đời anh chỉ là cơn mưa bất chợt
Với tình em anh nào dám đâu đùa cợt
Xin em đừng cho anh hời hợt ngoảnh đầu

Em! đừng đợi ngâu đến bắt nhịp cầu
Tim anh vốn rồi chỉ một màu xám xịt
Thương yêu ở anh là mệnh đề đối nghịch
Với chính mình chỉ muốn bịt… lối về

Đừng nhặt em những u uất, não nề
Giữ chi lời thề ngày xưa lỡ thốt
Bởi tự thân miền tim anh đã nhốt
Chính mình… cốt để được ăn năn

“Cuối con đường”* đợi anh chỉ một vành khăn
Trắng tang buồn giăng giăng khắp lối
Em đừng đợi anh, càng làm tim anh thêm đau nhói
Cánh cửa anh khép rồi, mọt mối nghiền đêm.

Thuydu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét