Thứ Tư, 25 tháng 5, 2016

Nào cạn

SAY

Bỗng một ngày ta thèm lắm được say
Say liên miên cho quên trời quên đất
Ôi thèm quá những cơn say chất ngất

Để quên đời quên cả bản thân ta

Có ai nào?... hãy cùng uống với ta!
Cho vơi đi những u sầu phiền não
Để không còn phải sợ chi giông bão
Thấy cuộc đời chẳng còn phút cô lieu

Cạn ly nào cho hồn thấy phiêu diêu!
Thêm ly nữa để đất trời nghiêng ngả
Hãy uống đi quên cõi người vất vả
Buông nỗi sầu buông hết cả sân si

Nào xin mời... ta hãy cứ nâng ly
Cho quên hết đời vô thường được mất
Khỏi phải sống trong lo toan tất bật
Giữa cuộc đời đầy gian dối điêu ngoa

Này hãy cùng ngồi đây uống với ta
Hết ly này ta rót thêm ly nữa
Bao nỗi niềm không còn gì chất chứa
Đắng cay nào rồi cũng sẽ nguôi ngoai

Hương Ngọc Lan



Nào cạn…

Ừ thì say để niếm được vị cay
Ngày ta – em trở thành hai người xa lạ
Uống đi cho qua cơn khát hạ
Ngày mai thôi… không vật vạ đất trời

Nào cùng uống!...cho đến rã rời
Mời nhau đêm này lời nguyệt tận
Để ngày mai quên hết đi sầu…hận
Đời đôi ta lận đận chốn tình trường

“Cạn ly nào”* cần chi tỏ…chi tường
Thường thôi! đời vô thường, vô lối
Cạn đi để mai này không hối
Một người ra đi…người mỗi tối võ vò

Đêm này nữa thôi cùng hát, cùng hò
Mặc thiên hạ chơi trò lừa dối
Ta cạn thôi quên đi bối rối
Quện lòng ta… trăm mối u sầu

Đêm rượu tình, rượu nghĩa nát nhàu
Hết ly nghe… dâng trào vị đắng
Có gì đâu? cuộc đời này rất ngắn
Mai người đi nắng cũng tắt…sau đồi.

(*Hương Ngọc Lan)
Thuydu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét