Thứ Sáu, 20 tháng 5, 2016

Em còn...!



NẾU…!

Nếu mai ngày
Em không nhớ nỗi mình
Cứ lẩm nhẩm gọi thầm tên anh mãi 

Mỗi chiều về
Lang thang trên phố nhỏ
Ngơ ngác tìm
một hình bóng xa xăm

Nếu một ngày...
Em cứ đứng bên sông
Nhìn con sóng ngóng trông về phía biển
Cơn gió chiều hất tung làn tóc xõa
Xơ xác thân tàn
Mà...
vẫn gọi tên anh

Thì anh à!
Xin hãy về bên em
Một lần thôi
Cho em vơi nỗi nhớ
Chỉ một lần thôi
Để... không quên làn hơi thở
Dẫu biết sau này...
Xa cách chẳng gần nhau!
Nếu một ngày
trong tận cùng nỗi đau
Em ngu ngơ, hóa thành người mất trí
Nhưng... bóng anh
hằn sâu trong suy nghĩ
Chẳng phút nào
em thôi gọi tên anh

Nếu có gặp
xin đừng lướt qua nhanh
Hãy ôm em
để em không lạc lõng
Đừng bỏ em
vào nhà của những người điên dại
Cứ để em
lang thang tìm và gọi mãi tên anh
em - người điên yêu


Hương Ngọc Lan




Em còn…

Đâu thể nào em!
Anh quên được tên em
Mặc cho ngàn sau núi mòn, sông cạn
Dẫu biết cuộc người không gì vô hạn
Mới sáng thôi chừ đã chạng vạng đêm

“Nếu một ngày…”*
Không còn nghe tiếng dịu êm
Anh biết rằng, ngày đó sẽ thêm miền da diếc
Một ngày! mất em đôi mắt biếc
Anh tha thiết chi… sống giữa cuộc trần

Đến bên nhau
Em hãy đến gần
Ta rất cần nhau mà…sưởi ấm
Một lần thôi em, xa lụa là nhung gấm
Ta tìm nhau trời lấm thấm phùn mưa

Em còn nhớ không ? nhớ nụ hôn xưa
Ta trao nhau dù tình chưa tỏ
Chỉ có nhịp tim đôi ta biết rõ
Thế nào là yêu, cần gì ngỏ lời thương

“Nếu một ngày”*
thôi hết vấn vương
Ngày mà kẻ khác nhiễu nhương, để tình ta mất
Thì em ơi trái tim đau thắt
Anh bơ vơ, hiu hắt…rối bời

Anh trở thành người điên lang thang khắp ngả đời
Tìm em phía trời đông giá
Tìm chút tình…vá lại xửa xưa

Người điên mà em
…thường một mình đi gữa cơn mưa
Ngu ngơ nghĩ mình chưa khờ dại
Lỡ gặp anh, em cứ ngoảnh mặt đi
đừng quay lại
Nhìn chi em - chỉ áy ngại…thôi mà

Thuydu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét