Thứ Ba, 24 tháng 5, 2016

Tình muộn


TÌNH MUỘN

Thả vào năm tháng úa nhàu
sao còn vương chút tình Ngâu trái mùa
vết chân chim gội nắng mưa

hỏi người ngày ấy-bây chừ-biết không?

Xin đời trả hết mênh mông
mà sao còn vướng chút giông cuối chiều
chiếu chăn hứa với cô liêu
tường loan một bóng huyền kiêu mỏi mòn

Người ơi xuân lạc nét son
câu thơ nghiêng xuống có còn thanh tân?
ngập ngừng trên đỉnh phù vân
ái ân mềm những ân cần xót xa

Đường xưa mưa nắng nhạt nhoà
dấu yêu cùng với mơ hoa úa tàn
chỉ mong vạt nắng bên đàng
ấm vòng tay cũ vọng Hoàng Hạc lâu

Ngang trời rơi giọt mưa Ngâu
giọt rơi xuống giếng giọt sầu trên môi!...

Nga Vũ


Muộn tình

Em…! có phải chúng ta là hai kẻ muộn tình
Hơn nửa đời người đi qua… chừ riêng hình, lẻ bóng
Biển yêu trong tim vẫn ngập tràn mà ngọn sóng
Tim còn đợi chờ…mong ngóng tình nhân

Đừng “trả hết”* em...anh! những bâng khuâng
Hãy cùng đến…hiến dâng dù đêm muộn
“Chiếu chăn”* dường như chờ được cuộn
Hai ta vào… tình muộn đêm nay.

Ai bảo rằng ta không biết say?
Khi ngọn gió lay “hoa úa tàn”* vẫn khát
Thịt da còn cần mà! bàn tay dịu mát
Trớn mơn, toả hương ngát…đàn bà

Cứ vụng dại tìm nhau rất thật thà
Ái ân ư! là điều cùng cho nhận
Ta sẽ đưa nhau về nơi cùng tận
Bến tình yêu đã bao bận…không bờ

Tình muộn màng - tình vẫn dại khờ
Ta cứ ngu ngơ – ngù ngờ em nhé.

Thuydu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét