Thứ Ba, 24 tháng 5, 2016

Rong hoang

Rong hoang

Ta muốn một lần yếu đuối
nép vào nhau
Tận hưởng chút ngọt ngào từ bờ môi run rẩy

Tận hưởng ngọn lửa đam mê ngún lòng
phừng phực cháy
Thoát ...
như giòng dung nham thoát khỏi chốn ngục tù

Ta muốn một lần cùng dắt tay
ngao du
Khắp hang cùng ngõ hẹp
Xổ tung chiếc áo hàng ngày luôn thẳng nếp
Vò nát mớ đoan trang

Ta muốn một lần rong hoang
Nằm đợi nắng lên
chờ chiều lặn
Trên triền thảo nguyên xanh ngắt
hay trên bờ vai sương bàng bạc
ôm đêm ngủ vùi

Ta muốn vẽ chiếc mặt cười
trên bìa giấy cứng
luồn dây đeo
hùa theo trò thực dụng
người bày
chiếc mặt nạ nhăn nheo
Kệ giọt nước mắt chán chường phía trong rơi
Kệ ..!

Ơi !
tình người ai xéo
nát tơi
ai trộn nóng - lạnh đan xen
bằng những gam màu hỗn tạp
Đến khi cần câu hồi đáp
lặng im ?

Ơi !
ai đẽo gọt trái tim
từng ngày ... từng ngày
dần méo mó
Chút đa đoan còn đó
tự Ta bắt bẻ
tự Ta vương...

Đám cỏ dại đang nằm im sưởi nắng bên đường
run lên cười nắc nẻ
Thách thức ...
bước chân chựng lại
ngượng ngùng
Nẻo rong hoang vô hình co rúm
đến thương ...

Huỳnh Gia





Thả…

Thì người cứ thử “một lần yếu đuối”*
tựa vai nhau
Để nghe giây phút bối rối khôn cùng như thuở xưa dấu ái
Nghe lại thanh xuân đã hơn nửa đời người xa ngái
tự sâu lòng
bung…
khỏi những kìm nén, chất chứa... tái tê

Thử đi! có gì đâu tội đồ, khi tìm cảm giác
đê mê
Với khúc Nghê thường… mộng
Ta thoát tất, vùi nhau nơi cánh đồng cỏ rộng
Cởi hết xích xiềng, cởi hết xiêm y

Một lần liêu trai…mặc đi
Thói đời xì xầm
ta khi tất
Trái tình hiến dâng dại gì giấu cất
Cứ “rong hoang”* mặc những vương vất
từ phía cuộc trần.

Đêm đen rồi sẽ sáng dần
nối vầng nhật - nguyệt
Đời hai chữ
sinh sinh liền diệt diệt
Nhân gian
chỉ là đến –đi; ly biệt thôi mà
Đã tự lâu sống giữ mình “đoan trang” làm kẻ thật thà
…Đã !

“Ơi !”*
Vốn dĩ đường đời
vạn ngả
Lối vô thường - lối nghiệt ngã
phận người lạc nẻo vô vi
Đến lúc hoàng hôn thì chẳng còn chi… chỉ còn
cát bụi !

“Ơi !”*
một phút…một giờ
còn nữa không ?
trái tim khi đã nguội
Yêu thương cũng lụi tàn
“tự Ta”* nuối tiếc
“tự Ta”* buông…

Thì giữ chi những phép…những khuôn
để đợi chờ, tiếng chuông ngân…báo tử
Thì thử…
thoát sổ lòng
nhưng!...sợ dữ - lành
Lại thôi đành trong lồng son
tội nghiệp…

(*Huỳnh Gia)
Thuydu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét