Thứ Hai, 23 tháng 5, 2016

Miền lạ


MIỀN...LẠ.

Ta vẫn hiểu không chỉ riêng em lạ.
Vì chính ta cũng lạ ở tâm hồn
Chỉ là bụi phũ thôi mà dạ cũng bồn chồn.
Khi em quay mặt đi ta nghe hồn hóa dại.

Ở một ngày vườn thơ em khép lại
Bến sông trăng ta lại đi tìm
Lũ mông mênh chẳng có thể dìm
Biển thâm niên nghìn đời ta vẫn đợi.


Trong lòng biển có điều gì vời vợi
Hay em cho rằng La vie est un capital tricher jeu
Nên ta vẫn lần mò trong đêm tối trùng xa
Để chợt hiểu ra... đời là dấu lặng.

Tạm biệt rồi nghe trong nhau hồn nặng
Đêm nối ngày thầm lặng nhân gian
Thả vào miền khoảng trắng màu tang
Tay ta vớt khóa tình chợt lỡ

Thuydu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét