Chủ Nhật, 22 tháng 5, 2016

Em yêu anh

Em yêu Anh!

Rất dại khờ nếu không nói yêu anh
Hạnh phúc sẽ nhạt dần theo sắc nắng
Ngày thong thả trong vòng quay tĩnh lặng

Trái tim em âm ỉ đóm than hồng

Vẫn chút ngại ngần “con gái” trắng trong
Chút “kiêu” giữ tiếng lòng đang da diết
Trong đôi mắt… lẽ nào anh không biết
Cớ sao anh buồn lặng lẽ quay về

Em giận mình thiếu tia chớp đam mê
Được e ấp tựa bờ vai ấm áp
Sóng hờn dỗi xô bờ… xa tít tắp
Đêm bỗng trôi nhanh, ước hẹn ngập ngừng

Có thể nào trở lại… phải không anh!
Em sẽ giữa vòng tay anh nông nổi
Anh sẽ nói... nhưng không em sẽ nói
Một lần thôi, thật trìu mến... Em Yêu Anh!

Ngọc Yến Huỳnh



Đừng…

Đừng em! đừng nói tiếng yêu anh
Bởi đời anh chỉ là bức tranh với gam màu tối
Cuộc tình phía anh chừ đà bít lối
Trái tim lạnh câm giữa đêm tối bão bùng

Tình yêu với anh đã hoá nốt lặng chùng
Đừng làm anh ngại ngùng thấy mình có lỗi
Đừng yêu anh một quả tim cằn cỗi
Van em… đừng giận dỗi anh mà

Em biết rồi… nào anh không phải thật thà
Chỉ là tại anh đã quá già đâu còn thời trai trẻ
Con đường anh đi đang vào lối rẽ
Phía vô thường nào mới mẻ gì đâu

Tình yêu với anh chỉ là những ngày ngâu
Sụt sùi thâu đêm suốt sáng
Với anh chỉ còn tháng ngày chường chán
Đừng nói yêu anh… có đáng gì đâu.

Thuydu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét