Chủ Nhật, 22 tháng 5, 2016

NHư vừa hôm qua


Những sợi nước gieo mình từ trên mái nhà
vỡ bung thành bụi ướt
Ký ức như những điều chẳng bao giờ khô được
trên bờ mi cong!

Thèm một lần nghiêng xuống giữa rêu phong
lặng nghe
Tí tách...
Tí tách...
Tận cùng những hoang tàn trong lòng đất
nỗi buồn vẫn sống
vẹn nguyên hơi thở ẩm ướt
như vừa hôm qua!

Ai sẽ ngược mưa nhặt lại khúc ca
của ngày tháng cũ
để ru yên những gì chưa ngủ?

Từ trên mái nhà
những sợi nước vẫn gieo mình bung vỡ
Tí tách...
Tí tách...
Thầm thì
những lời xa xưa!

__Phan Lý __






Như vừa hôm qua!

Chỉ là tung toé… rơi tự trên cao
“vỡ bung”* những hạt mưa
Mà sao “ký ức”* chưa một lần…quay lại
dưới mái 
hiên nhà!

Tận thẳm sâu chờ đợi thoáng chút thật thà
Sao cứ mà!
Tí ta…
Tí tách
Bới tung, lật tìm khắp trong mọi phía
hang cùn ngõ ngách
Niềm vui vẫn mất tâm
biết trách ai đây!?

Cứ vần vũ bầu trời những hạt lắt lay
Chờ để được xây
toà lâu đài phũ mây vần vũ

Đâu là mới? đâu là cũ!?
Hỏi lời xa xưa có đủ riêng chung
Rơi!
“tí tách”*
…mông lung
Người – ta 
có phải cùng chung 
phận số?

(*Phan Lý)
Thuydu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét