Thứ Bảy, 28 tháng 3, 2015

EM BIẾT

EM BIẾT

Em biết một ngày Anh sẽ lại đi thôi 
Như cánh chim hải âu trở về với biển 
Vạn vật trên đời không có gì là bất biến 
Chỉ có nỗi buồn chẳng khi nào hết hiện diện 
Trong em
Chấm tròn im lìm trước mắt em hàng đêm 
Anh và cả tình anh dành cho em 
Chìm vào sâu thẳm 
Đám côn trùng không còn nỉ non 
Rơi vào câm lặng 
Ngơ ngác ngàn sao
Nỗi đau chẳng chịu nằm yên lúc lúc cuộn trào 
Giấc mơ chưa trọn hình hài 
Lao xao vụn vỡ
Giọt buồn khốc khô tự bao giờ trong đôi mắt mở 
Chẳng thể nào buồn hơn
Anh không kịp lau cho em trong phút giận hờn 
Không nắm tay. Không một lần gặp gỡ 
Những điều chưa hiểu rõ 
Chưa một lần em dám hỏi 
Vì sao?
Thôi, anh đi phương ấy đón chào 
Em hối hả gom buồn giấu vào gối ngủ 
Biết đâu… 
Biết đâu có một lời nhắn nhủ 
Trong giấc mơ đêm nay…
Em lại là em mỗi sớm mỗi ngày 
Đôi mắt buồn hơn 
Sắc hồng không còn vương trên gò má 
Nụ cười hôm nào đã nhuốm màu Đông giá 
Lạnh như chấm tròn đêm nay
Em trở về em mỗi sớm mỗi ngày 
Anh có thể nhận ra hay không cũng không còn quan trọng 
Bên ngoài kia vẫn là cuộc sống
Anh mãi mãi chỉ là giấc mộng 
Một lần đi qua em
Để rồi 
Tan mãi vào Đêm

KN

NÀO ANH MUỐN
Nào anh muốn ,ta đi qua đời nhau
Để lại em nỗi đau tròn chấm
Ai cũng biết cuộc người bao rối rắm
Và nỗi buồn thì luôn thấm thẳm sâu.
Xoá đi em cái chấm tròn ở đẩu đâu
Hình bóng em tự lâu vẫn mãi nằm trong góc tim anh phía trái
Song ! Em biết rồi mà cuộc đời còn đó bao ngang trái
Nên anh nào dám hái quả tình em
Góc trời yêu anh nào dám để em xem
những giấc mơ cuộn trào…hạnh phúc
Em yêu ơi đó là những lúc
Trái tim anh bức xúc nỗi niềm
Anh xin lỗi vì đã có lúc không kịp nén kềm
Nói lời yêu em… giờ thì xa cách
Van em đừng oán trách
Hãy để nỗi buồn cách trở…lãng quên
Cũng xin lỗi em nơi khoảng trống mông mênh
Anh không kịp lau giọt buồn không tên em…trên mắt
Không kịp nắm tay em đi về miền xa lắc
Không để một lần em kịp hỏi
Vì sao ?
Tình yêu tự ngàn xưa phải không em vốn là nỗi đau
Cũng như chúng ta đi ngang đời nhau mà chưa từng gặp mặt
Yêu nhau mà anh chưa từng được đặt
Nụ hôn nồng say lên gương mặt thiên thần
Nhưng em ơi ! điều mà chúng ta cần
Vũ trụ xoay vần… thì nào có thể
Bởi cuộc tình hai ta đến trễ
Nên… trớ trêu, dâu bể đời nhau
Thôi thì hãy xoá những khát khao
Xem như ta chưa từng qua nhau 
…trong đêm giấc mộng
Một lần thôi 
giữa thảo nguyên gió lộng
Để rồi…
lạc nhau giữa biển rộng mông mênh.

Thuydu

THÚ NHẬN



THÚ NHẬN

“Đêm nhuộm thơ…”
Thơ <không giữ nổi thăng bằng…>
Để Em nhận ra rằng đời là phù du, dâu bể
Những đau đáu và điều không thể
Ghép lại thành vần đâu dễ phải không Em ?
Ánh sáng ngọn hải đăng nào để ta ngắm…xem
Mà chỉ định hướng giữa màn đêm mù mịch
“Những câu từ nguệch ngoạc” trong đêm trừ tịch
Vẫn không khỏa lấp đi nghịch cảnh cuộc mình
Ngổn ngang trong nhau cái mặc định vô hình
“Nỗi buồn rắn đanh” riêng mình đành chịu
Còn không trong nhau chút hương xưa dìu dịu ?
Phút gũi gần nũng nịu yêu thương ?
Khi ta đã thú nhận rồi…hết một miền vương
Mỗi người tự soi gương nhìn điều được mất
Tất cả vấn vương ngày xưa dấu cất
Giờ chỉ còn đắng ngắt đầu môi
Đêm buồn trôi…
Ta thú nhận…đổi ngôi thân phận.

Dtmg

MẤY NHỎ...


TIẾNG DƯƠNG CẦM


TÌNH YÊU CHỈ BỮA TIỆC NGƯỜI


KHÔNG ĐỀ 6


CHẾT LẶNG ĐỜI CÂY


KHÔNG ĐỀ 5


DẤU LẶNG MÔNG MÊNH


VÔ ĐỀ


KHÔNG ĐỀ 4


KHÉP


TÔI


RANH GIỚI


KHÔNG ĐỀ 1


ĐÔI NGÃ


CÁT BỤI


ĐÂU PHẢI BIỂN


HẠT BỤI


BÃO


TA TÌM


NGÀY KHÔNG HOA


GIỌT BUỒN


TÌM LẠI...DẤU XƯA


BẠC SÓNG


MIỀN KHÔNG TÊN


TRÁI CẤM


KHÁT KHAO


Ừ THÔI


NÀO CÓ ĐÂU