Chủ Nhật, 22 tháng 5, 2016

Nào say...


SAY

Bỗng một ngày ta thèm lắm được say
Say liên miên cho quên trời quên đất
Ôi thèm quá những cơn say chất ngất

Để quên đời quên cả bản thân ta

Có ai nào?... hãy cùng uống với ta!
Cho vơi đi những u sầu phiền não
Để không còn phải sợ chi giông bão
Thấy cuộc đời chẳng còn phút cô lieu

Cạn ly nào cho hồn thấy phiêu diêu!
Thêm ly nữa để đất trời nghiêng ngả
Hãy uống đi quên cõi người vất vả
Buông nỗi sầu buông hết cả sân si

Nào xin mời... ta hãy cứ nâng ly
Cho quên hết đời vô thường được mất
Khỏi phải sống trong lo toan tất bật
Giữa cuộc đời đầy gian dối điêu ngoa

Này hãy cùng ngồi đây uống với ta
Hết ly này ta rót thêm ly nữa
Bao nỗi niềm không còn gì chất chứa
Đắng cay nào rồi cũng sẽ nguôi ngoai

Hương Ngọc Lan

Nào say…

Ừ thì ta cùng say…
Nhìn thế gian quay cuồng điên đảo
Quên ta... quên cuộc người giông bão
Mặc cho tình yêu…bão hoà

Nào! nâng ly…nâng chén ngọc ngà
Ta với em thôi buổi chiều tà chờ khép
Say! Ta say… giữ chi khuôn phép
Còn gì nữa đâu? mai này hai đứa chia xa.

Cạn nào em, ta cạn hết điêu ngoa
Đốt cháy dối gian để ta về thánh thiện
Rượu người, rượu tình say nghiện
Quyện vào nhau… đau đến tận cùng

Xin em! xin chớ ngại ngùng
Đêm này nữa thôi mai vào vùng loi lẻ
Hai ta đi về hai lối rẽ
Tôi thành người điên, em sẽ vui không?

Đời mà em sắc sắc…không không
Ta còn mong chi cho ngày hội ngộ
Chén cuối cùng xin em uống hộ
Lần cuối thôi! mai ta sâu dưới mộ
…mình ta.

Thuydu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét