Thứ Sáu, 20 tháng 5, 2016

Tịnh thơ

Mặc niệm thơ

Ta thấy gì sau những câu thơ 
ván bài hơn thua ngổn ngang lừa cuộc sống 
đôi khi không thận trọng 

trắng bệch niềm tin
thua sạch túi nụ cười

Ánh thái dương có lúc biếng lười
không soi rõ trắng đen minh bạch
không soi rõ những miệt mài bóc tách
nhưng soi rõ những khuôn mặt người
cho nhận diện một yêu thương

Bước ...
bình thản giữa đời thường
chọn lối bằng phẳng nhất
mặc những hạt bụi dối gian xum xoe diễu hành
tung ngang ánh mắt
tự gạn lọc cho mình từng giọt ấm
chảy từ tim

Mặc niệm thơ
và thoát ra khỏi cơn lốc xoáy tỵ hiềm
Ta tìm nơi yên ổn - trốn
chôn gánh nặng con chữ muộn phiền đôi lần va
khốn đốn
làm đôi vai nhức đau

Khi ở phía bên trong những chiếc mặt nạ đa sắc màu
ẩn chứa toàn hình thù cái ác
những ký tự được ghép lại thành câu đã phải đánh sượt lần
chua chát
Ta nghiệm ra cuối cùng ...
chỉ cần thiền định mỗi từ duyên
Và lặng im ...

Huỳnh Gia 


Tịnh…thơ

Đúng rồi người!
chỉ cần tịnh chữ “lặng im”*
Mặc cho thiên hạ đảo điên – hơn thua - hiềm tị
Ta cứ để thơ ta với những dòng ma mị
Cho riêng ta thôi
…xa đố kị cuộc trần

Hay - dỡ ư!...ta bất cần
Nhà thơ ư!
…chỉ là khoa trương vần điệu
Cũng ghét ganh như hàng hàng triệu triệu
Chà đạp nhau…hỏi liệu có mấy người?

Đi…!
Ta cứ thản nhiên mỉm cười
đếm xỉa chi! người xưng tên vỗ ngực
“Bình thản giữa đời thường thôi”* đánh bóng chi cho cực
Vì thơ nào đâu phải là bậc
…vinh hoa

Người “mặc niệm thơ”*
ta mặc niệm một từ… xa
Loại bán buôn văn chương mà tưởng rằng ta vũ trụ
Phê người này, dạy kẻ kia
…nhưng không nhận ra mình cũng…mụ
Hơn gì ai!? chỉ là những phi vụ bán – mua

Người biết mà!
Sau “những chiếc mặt nạ”* dúa diêm là những lượm chua
Dấu che, phẩy phe… thua phường tôm cá
Ta - Người cũng làm thơ nhưng xin tránh xa
tuồng láu cá
“Và lặng im…”*
xin tự vá chính mình.

(*Huỳnh Gia)
Thuydu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét