Thứ Bảy, 9 tháng 12, 2017

Khong roi xa nhau nua

Không có văn bản thay thế tự động nào.

VẠCH CỎ, TÌM CHI



Anh lang thang, cuối năm, trời lạ
Ở xứ người, tìm giữa đám cỏ lau
Có thấy nhau nơi góc đường vội vã
Gió nhẹ đùa, giỡn hớt một đôi câu?

Xứ người ta, cố tìm, không có rác
Ngạc nhiên không, vô tận bụi, anh tìm
Ờ, sạch thế, chẳng như quê mình bụi bặm
Rác bay vèo vèo, chả hiểu tại sao

Vạch cỏ lau, anh tìm gì anh hở
Hỏng có chi đâu, nên thôi nhé, chụp hình
Nhìn ra đây, con nó chớp lung linh. Đẹp quá!
Nhớ, ráng cười lên cho sáng bừng dáng cỏ

Triều Âm



Trong hình ảnh có thể có: 1 người, ngoài trời và thiên nhiên

Neu mai toi chet




Neu mai toi chet

Neu mai toi chet, xin em dung thuong khoc
dung nho le buon hoai tiec ke ra di 
linh hon toi se theo canh chim di
bay bay mai ve vo vi co le

Trong hình ảnh có thể có: cây, thực vật, ngoài trời và thiên nhiên

Mai toi chet la di vao loi re 
tu gia cuoc tran lam ke mo coi
xa the nhan day nhung bac voi 
ky uc cu cung troi vao di vang

Co the la....

CO THE LA...

Co the la loi sau cung anh gui ve em
de ngay mai doi dau song chet
van em do moi loi lam xin bo het
ca xoa di bao vet muon phien

Ta cach xa nhau hai dua_ hai mien
ong troi oai am noi lien chi van ngu
de trai tim ca hai roi vao phep thu
roi hom nay con gio du_ ap ve

Trong hình ảnh có thể có: 1 người, cận cảnh

Dau chua noi yeu nhung tinh da tran tre
chi mot lan gap thoi_ du nao ne phan so
loi sao cung gui em anh khong danh do
nho mai anh di_ em dung co nho thuong

Thoang qua thoi ma_ em dung de hon vuong
phia truoc van cho_ doi em vuon toi
lo anh di roi, bau troi van moi
em dung buon, dung toi tien dua anh

Roi thoi gian phan mo co xanh
anh cho nang hanh ve suoi am
hay chi la mua roi lam tham
dong giot buon roi ram mien xua

P/s: Gui nguoi Ban than thuong cua toi

MAI TOI DI


Không có văn bản thay thế tự động nào.

MAI TOI DI...

Xin tam biet ban be moi cu
tung danh cho toi nhung ap u yeu thuong
mai toi di ve voi khoi suong
hon toi nuong ngan cay ngon co


Tha thu nhe_ nhung loi toi chua kip to
nhung buon vui con bo ngo tu toi
cuoc nguoi ma nhu mot giong troi
nhu sao doi ngoi de roi lim tat

Mai toi di buoi chieu hiu hat
noi xu nguoi_ gio lanh ngat tung con
tha thu cho toi vi nao toan tinh thiet hon
boi phan so da son mau den toi

Cau chuc ban be toi_ tren duong doi van loi
hanh phuc an yen chang gap doi gian
dung nhu toi ke song kiep lang thang
ngay sau cuoi da mang nang triu...

P/s: gui Ban be toi

Thứ Hai, 13 tháng 11, 2017

Lạc...

Lạc…
Duthuymiengiang



Anh thấy mà_ trong tột cùng đau em vẫn ươm mầm hy vọng
vẫn mong người lạc lối quay về
anh thấy mà_ mặc bão đời giữa đêm đầy ác mộng
em vẫn nén mình đón nhận giấc ê chề

Ngàn ngày đau em mỏi mòn trong chờ đợi
nuốt đắng_ngậm cay “chôn giấu xác xơ”*
ngóng trông anh dẫu bóng khuất mờ vời vợi
chỉ em, mình em_ vắt cạn kiệt lời thơ…


(*)Đinh Thị Thu Vân

Mặc kệ...

Mặc kệ đời không
Duthuymiengiang



Xin “đừng bắt trái tim mình đau”* nữa
đã đầy rồi những buốt lạnh quạnh hiu
lặng cùng cay, lặng cùng tê buốt
lặng cùng buồn, cùng loi lẻ ráng chiều

Thương mà nhạt_ không cận kề xa ngái
yên không khơi dậy được chút niềm tin
thì thắp lửa cũng chỉ là loe loét
đâu đủ soi tận ngóc ngách đoan trinh

Xin đừng nữa “những tơ mềm tự quấn”*
trói chi hồn với đêm trắng đợi mong
mở gút thắt quẳng sợi buồn bám víu
xóa vết tro tàn…
mặc kệ đời không…


(*) Đinh Thị Thu Vân

Sài Gòn Oan

Sài Gòn oan
Thuydutran

Sài Gòn đau, ta lạc chốn chênh chao
em yêu phố với một thời ấp đầy kỷ niệm

chiều lộng gió
sông ngập tràn con nước
mà sao chân hoang, từng bước dại khờ

Sài Gòn của ta
từng khát đợi chờ
một thời  Tự Do
một thời  Công Lý
Sài Gòn ta chừ đầy nghịch lý
chợt nắng, chợt mưa tình phí bán mua



“Sài Gòn oan”* – sau cuộc chiến thua
người đi, kẻ ở… nghe chua phận số
sống giữa quê hương mà như đánh đố
tương lai mịt mù rơi vực hố sâu

Sài Gòn em - chừ biết tìm đâu
còn không? “khu sách cũ”* “một thời thương xá”*
tình người trở thành món hàng trả giá
nên tim anh hoá đá tự bao giờ

Sài Gòn chúng ta…giờ là những ngày tháng đợi chờ
xót cay, ngực vờ những mảnh đời bụt vỡ
“Sài Gòn đau”* em ơi tìm đâu hơi thở
nồng nàn xưa, ngàng ngỡ qua rồi

Sài Gòn chúng ta hạnh phúc hết đâm chồi
chỉ còn tiếng van đòi…gào thét
chỉ còn lạnh căm…đói rét
rơi thọt bóng đêm, “neo góc nhớ”* buồn


*Đinh Thị Thu Vân

Là anh

Là anh…anh với…anh thôi
Duthuymiengiang

Là anh…anh với…anh thôi
rong rêu phận số
lẻ loi tận cùng

biết nhân thế
chốn lạnh lùng
mà đau vẫn cứ trùng trùng
cơn đau…


 nào đâu anh
dám nhìn cao
chỉ mong được chút khát khao sum vầy
chừ anh
một bóng thân gầy
chừ anh với những
tháng ngày buồn thiu

cúi xin
thôi hết hẩm hiu
dụm dành chiu chắt chút yêu 
thôi mà

chờ mong
hai tiếng thật thà
sẻ chia trơ quạnh chiều tà tịch dương


mong còn thoáng chút nhau vương…

Còn kịp không.....

Còn kịp không
giấu cuộc buồn vô vọng
Duthuymiengiang




…xin đừng nữa, cuộn mình trên đầu sóng
miền nhớ thương trống trải dâng trào
đừng khát đợi canh dài mong ngóng
đêm khuyết hao vắng trống…chênh chao


ước thiêu hết lạnh đông tim giá rét
xua mùa thương gầy đét buổi hoàng hôn
khát chọn đủ một vòng tay ấm
mà trùng xa cứ như thể mộ chôn


còn kịp không giấu cuộc buồn vô vọng
bước kiệt cùng, kịp đủ chờ mong?
ta đã lỡ lạc giữa mùa gió lộng

đành phận thôi chịu kiếp long đong

Xát lòng...

Xát lòng đông lạnh
Duthuymiengiang



Biết còn không người!? có  “những ngày sau…”*
khi đời đã đầy ấp nỗi niềm đau có thật
ta đến rồi đi… để lại trong nhau trái tim dị tật
“đêm lạnh thế này”* tình vạ vật buốt đau*

Chiếc lá lìa cành_bay lượn chênh chao
ta đợi nhau. Nắng hanh hao cỏ úa
bởi tại tôi, tại tôi_ đã quên quỳ dưới thánh đường bên chân Chúa
đông lạnh xát lòng…
tình đen đúa…ngàn sau


(*) Đinh Thị Thu Vân

Xin cuối cùng...

XIN CUỐI CÙNG
ĐƯỢC RU GIẤC HOANG YÊU
Duthuymiengiang

Môi nhạt nhợt, trắng sau mùa xa cách
thả mông lung hồn dỏi bước phong trần
chẳng dấu nổi phía tim đau nghèn nghẹn
giọt đài trang em còn nữa?... bâng khuâng

câu ngào ngọt, chưa một lần hờn dỗi
cuộc luân hồi nợ trả chưa xong
mong tháng ngày xin đừng qua vội
khát chờ nhau tiền kiếp long đong…

Tim còn đập, tình còn ngân, sau giông bão
thời gian trôi chôn buồn tủi, hẫm hiu
góc ký ức, miền tương lai mời gọi

xin cuối cùng được ru giấc hoang yêu…


Đời không

Đời không
Duthuymiengiang

Em…!
Anh biết mình có lỗi khi đã không quay về
để lại em mảnh khăn cùng bao ước thề mong đợi
mà em chẳng nỡ dấu nó đi vào vời vợi mông lung…

Xin em mà, đừng để trái tim bật rung
anh gã thân chung tù ngục
anh đất trời chưa hề khuất phục
anh trước em cuối gục đợi chờ
nhớ em anh dường hóa
dại khờ



Anh đây mà
nào để em chơi vơi
nào để em rớt rơi
từng giọt lệ
nào để em một mình đâu đứng đợi cạnh vệ đường!

Em…! Đời đâu phải vô thường
em…! Lời tỏ tường ngày xưa còn mãi
em…! Dẫu nắng mưa dầu dãi
nói yêu nhau đi ta trang trải lòng mình

Ngày mai, ngày kia cũng vẫn một chữ tình
anh tin bóng hình theo hoài, theo mãi
không có em anh hoang hoải… đời không


Pleiku Em

ĐÔI MẮT.
saodemgl (ATh)

Chiều xuống chậm... đợi người trên lối vắng
Lá ngừng reo...trong sắc nắng Thu tàn
Mây tiễn đưa... người đi man mác nhớ
Gió thì thầm... mà như ngỡ khóc ai


Sài Gòn ơi !... em vẫn sợ ... nhỡ mai
Quay quắt tìm... đôi mắt xưa nào thấy
Trong sâu thẳm... niềm đau như trỗi dậy
Vẫn đăm đăm... dõi bóng đợi anh về



Pleiku em!
Duthuymiengiang

Ta lạc giữa_ vườn em đêm thức trắng
tiếng thơ buồn_ ngân ngấn giọt lệ rơi
khúc dế giun ru hồn lời ai oán
nghe tim trùng_ nhịp phách chơi vơi

Pleiku em!...những con dốc…mù khơi
mút mắt tầm nhìn_ chơi vơi tiềm thức
tận thẳm sâu_ khơi nỗi niềm ray rứt
ta dường như nhối nhức_buồng tim


Anh Thơ

Ngắn
Anh Thơ - Thuydu

Đêm đêm dạo mát quanh bờ
Gửi người gió mát câu thơ chúc lời
Đêm nay an giấc ru hời
Mộng xanh duyên thắm đẹp đời như mơ

Anh Thơ

Cảm ơn người_lời chúc thơ
theo ta vào giấc hoang mơ đêm này
lời ru dạo khúc sum vầy
mượn đêm thay nhé chuỗi ngày khát trao

DTMG

Bạn ơi
Một bầu rượu một túi thơ
Chu du thiên hạ giấc mơ đời thường
Người đi để lại vấn vương
Lưu tình đôi chữ nhớ thương trọn lòng

Anh Thơ

Nào ai thoát được khỏi vòng
nhớ thương_ thương nhớ cái tròng nhân gian
thì thôi thả bước lang thang
rượu_ thơ với những đa mang đời thường


DTMG

Thứ Bảy, 11 tháng 11, 2017

Tạ từ yêu

VÀ ANH YÊU
Đậu Thu Hiền

Anh bảo rằng anh yêu hoa cỏ
Và anh yêu ...cả nhạc cùng thơ
Yêu tâm hồn đẹp biết mộng mơ
Yêu cuộc sống mỗi ngày rất thực
Anh yêu cả trái tim buốt nhức
Đang chênh chao hờ hững giữa đời
Mong ước nhiều em đươc xinh tươi
Em mạnh mẽ vượt qua bão tố
Anh vẫn biết đời là bể khổ
Và tình yêu là sợi dây oan
Hạnh phúc rồi đau lúc li tan
Nên cứ vậy suốt đời trốn chạy
Vô tình gặp rồi lưu luyến mãi
Muốn hòa chung một bản tình ca
Một nốt trầm trên phím thiết tha
Ươm hạnh phúc lên mầm cuộc sống

Tạ từ yêu
Duthuymiengiang
Em!... Trái tim anh nào đã hết nhịp rung
vẫn khát yêu nấu nung sôi sục
nhưng con đường anh đi bẫy giăng tù ngục
luôn đón chờ rã mục xác thân

Anh vẫn yêu mà cuồn cuộn sóng trào dâng
Yêu quê hương, yêu lầm than dân gánh chịu
Yêu cánh cò, ánh trăng đêm huyền diệu
Yêu em…cùng làn điệu dân ca

Nhưng…tình yêu đâu nào phải riêng ta
không chỉ là thơ ca, còn cả áo cơm…nước mắt
cái xã hội thiên đường chừ sao đau thắt
mẹ già oằn vai, em thơ mắt lưng tròng

Em biết mà! Dân mình đang phải gánh gồng
bao uẩn khúc, ngoài đồng trơ góc rạ
thì hạnh phúc riêng… em ơi với anh xa lạ
nên đành thôi…anh xin tạ từ yêu

Nếu có thể

NẾU CÓ THỂ
Nếu có thể anh hãy hôn thật nhẹ
Lên bờ mi cho đôi má em hồng
Để mai này ngày tháng rộng mênh mông
Ta chẳng thấy mình cô đơn bóng lẻ

Nếu có thể mình yêu nhau anh nhé
Như thể là ta chẳng có ngày mai
Nỗi buồn tan không tồn tại đêm dài
Anh nắm tay em đến bên bờ hạnh phúc

Nếu có thể hãy quên đi quá khứ
Quên ngày qua bao nhức nhối niềm đau
Ta sẽ về hạnh phúc ở bên nhau
Ru giấc mộng trong rừng ân bể ái


Nếu có thể mình bên nhau mãi mãi
Mọi ưu phiền trút bỏ nhé anh yêu !

Ừ…nếu
Duthuymiengiang

Nếu có thể_ ừ anh sẽ khẽ
đặt nụ hôn nhè nhẹ môi ngoan
nghe tim mình luồng mạch xốn xang
Nghe như đang giấc tình mộng mị

Nếu có thể_ vòng tay ôm ghị
ta cùng em ngự trị trăm năm
mặc cho cuộc trần lắm nỗi oái ăm
ánh mắt sẽ_không xa xăm dịu vợi

Nếu có thể_ anh vẫn mãi chờ, mãi đợi
được cận kề khơi gợi mạch yêu
dìu em vào bể ái bồng phiêu
dỗ liêu xiêu lời thơ thi vị

Nếu có thể_ngàn đời ngự trị
thì em ơi mọi vô vị trôi qua

Có đôi khi

CÓ ĐÔI KHI...
Đậu Thu Hiền

Đôi khi thèm cái cảm giác được say
Để quên hết những điều không nên nhớ
Cũng muốn được vài giây thôi ngừng thở
Rũ bỏ hồng trần lắm nỗi chông chênh

Muốn làm con thuyền vượt biển lênh đênh
Cảm giác cô đơn có gì xa lạ
Làm hạt cát phơi mình trên hoang mạc
Để gió đưa về khắp cả bốn phương

Đôi khi thèm cái cảm giác yêu đương
Để biết được trái tim mình còn đập
Thèm cảm giác giữa dòng đời tấp nập

Một bàn tay nắm chặt lấy bàn tay

Giữ được nhau không
Duthuymiengiang

Lắm khi muốn nắm lấy bàn tay
song cuộc tôi đã chay sần thương nhớ
muốn trao người nồng nàn hơi thở
nhưng sợ tình… dang dỡ buồn thêm

Người biết rồi biển đâu chỉ những phút dịu êm
mà cũng có lúc nổi cuồng sóng dữ
tình yêu mà người vốn là phép thử
hỏi biết rằng? ta có giữ được nhau không

Tôi chỉ là kẻ giang hồ, phiêu bạt nghiêu ngông
trái tim từ lâu đã không còn cảm xúc
nỗi buồn đời tôi từng cạn múc
người chờ gì tôi ở phút hoàng hôn

Em nín...

TƯỞNG RẰNG NĂM THÁNG NGUÔI NGOAI...!
Dạ Thy

Năm năm tháng tháng ngày ngày
Cứ luân phiên đếm đoạ đày thời gian
Đêm nay em lại lệ hàng
Một hai ba bốn canh tàn , rồi năm

Những ngày xưa cũ xa xăm
Băng theo lối vọng về nằm cạnh đây
Kìa non kìa nước kìa mây
Nói gì mà để cỏ cây cũng buồn

Sương khuya giọt đọng giọt tuôn
Tựa như lệ đắng của muôn triệu loài
Tưởng rằng năm tháng nguôi ngoai
Ngờ đâu nỗi nhớ cứ hoài lớn thêm

Đêm đêm bầu bạn với đêm
Mặc cho cô độc êm đềm trôi qua
Gặp gỡ rồi lại chia xa
Lẽ thường vốn vậy, thôi mà, nín đi...!


Hạnh ngộ rồi lại phân ly
Hợp tan tan hợp cũng tuỳ nhân duyên
Nằm nghe gió tấu độc huyền
Ôm đêm em khóc ướt miền không anh!.

Em nín…nín đi
Duthuymiengiang

Ừ thôi! Em nín nín đi
thời gian như cánh chim di thôi mà
bình minh rồi đến chiều tà
vành mi lệ nhỏ đạy đòa xác thân

Quên đi, quên chút tình chân
phận duyên đã vậy bâng khuâng được gì
quên đi, quên thuở thầm thì
chừ anh, anh đã… xanh rì mộ hoang

Cuộc người chỉ kiếp phù tang
đến đi thoáng chút sang trang mấy hồi
tháng năm mộ vắng hiu đồi
cỏ dây hoang dại đâm chồi lưu niên

Nguôi ngoai nhé… chút tình riêng
ngàn sau anh mãi linh thiêng hộ phò
van em cứ bước sang đò
luyến lưu chi một câu hò xửa xưa

Tan tan hợp hợp tựa mưa
đến đi thời khắc như chưa một lần
cuộc trần vốn dĩ xoay vần
xin em đừng mãi tần ngần…không anh!

Dựa dẫm

DỰA DẪM.
Dạ Thy
DỰA ngực trên bờ QUÊN
DẪM ngay vào góc NHỚ
Ta nhìn Ta tráo trở
Bày đặt KHÔN nên LƯỜNG!.
Đêm nay cả phố phường
Bình yên nghe ta thở
Sương tan mà cũng sợ
Động đêm nhớ giật mình.
Ngay cả bờ môi xinh
Cũng gồng mình chống cự
Sợ vỡ oà nên giữ
Cắn môi mình làm nư.
Ta ôm đêm khư khư
Sợ giật mình trở giấc
Anh không là sự thật
Trổ buồn trên nhánh đau!.
Xin đêm đừng qua mau
Ta nhìn anh chút nữa
Trăng ơi đừng cục cựa
Cứ vàng trốn bình minh.
Gió ơi chớ vô tình
Làm run lên cây cỏ
Khiến sương buồn lệ nhỏ
Làm ồn giấc thuỷ tinh.
Nhớ bỗng dậy trở mình
Anh tan...trong vô hình
Đâu rồi...khách viễn chinh?!
Em gầy trong điêu linh.!!!
P/s: Ta quên anh và em nhớ anh.!


Nhớ - Quên
Duthuymiengiang

NHỚ bao lần bị DẪM
DỰA bao lần vẫn QUÊN
người nhìn người đen trắng
ta mình ta chênh vênh

Bước đi về ngõ vắng
luênh loang ánh đèn mờ
bóng hình nhân dật dờ
ta gã khờ loài lạc

Nụ môi chừ cũng nhạt
tình lạt theo thời gian
phận bọt bèo trôi dạt
vào guồng đời hỗn mang

Ta siết ghì quá khứ
tiếc một trời yêu thương
đêm tư tương mặc niệm
gửi buồn theo khói sương

Van thời gian dừng lại
thêm lần nhìn mắt nhau
thêm nụ nồng được trao
khát khao mùa ân ái

Thì thầm đêm van vái
lời kinh cầu vọng xa
mong một chút người ta
ngân nga lời tình tự

Đêm nghe hạt nảy mầm
tan hòa…cùng cây cỏ
đom đóm đèn thắp tỏ

soi rõ miền tim đau