Thứ Sáu, 20 tháng 5, 2016

Ngày không


Ngày không thực!


Cuộc sống vội vàng 
Lòng thôi tin vào những điều kỳ diệu
Ngày thần tiên chỉ là ngày quá vãng

Còn đâu phút giây lãng mạn
Trái tim khát khao, run rẩy
Chìm trong mắt nhau từng đợt sóng dâng tràn

Còn đâu dấu môi hôn, nơi ta tìm thấy địa đàng
In bóng trăng non dịu dàng thuở ấy

Còn đâu tình yêu lộng lẫy
Giấc mơ lung linh thuở mới bắt đầu

Cuộc sống vội vàng
Cuộc sống về đâu?

Ta cũng vội vàng
Nên ta mất nhau!

Ngọc Yến Huỳnh





Ta hối hả
Chừ thì tình yêu tan rã
Giờ đôi ta hai ngả chán chường
Mất rồi! mộng ước thiên đường

Giấc hoan thiên… dường tan biến
Tình ơi! hỏi còn gì lưu luyến
Có còn chăng chỉ một phiến đá buồn

Hắt hiu đơn lẻ chốn cội nguồn
Như vỡ tuồng khuya …vắng khách

Đâu rồi! bản nhạc tình thiếu phách
Hối hả cuộc mình… biết trách! Ai đây?

“Cuộc sống về đâu?”*
chừ nghe cay

“Mất nhau!”* rồi
rứt ray miền ký ức.

(*Ngọc Yến Huỳnh)
Thuydu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét