TRỞ VỀ
Ta kẻ ngu ngơ
Lạc ngày nông nổi
Hành trang bơ vơ
Ngược mùa gió thổi
Một mình rong ruổi
Kinh khổ nguyện cầu
Tháng ngày quên tuổi
Ta nhòa xưa sau
Đường dài phía trước
Cuộc tình phía sau
Dặm dài bến nước
Ta làm ta đau
Trống tuyềnh cõi tạm
Một ta lạc loài
Hoàng hôn vừa chạm
Rã tan hình hài
Đường xa, xa lắm
Cuộc tình tàn phai
Trở về cát bụi
Nương ngày liêu trai./.
Huong huong
Cát bụi
Người là “kẻ ngu ngơ”
Ta là tên khờ khạo
Lỡ một lần
đi dạo cuộc trần
Đi tìm…
đi tìm cái ta cần
Nhưng mãi
không lần ra…một lối
Hành trang nặng vai
những tháng ngày tiếp nối
Những đêm tối khôn cùng
…quặn đau
Thôi thì đành trả nợ
để kiếp sau
Không còn ngán ngao
cuộc mình được mất
Ngày trở về ư!?
ta cạn rồi nước mắt
Ánh bình minh
đã lịm tắt… dần
Như ai rồi cũng sẽ phải một lần
Một lần thôi trở về…cát bụi
Thuydu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét