Thứ Tư, 25 tháng 5, 2016

Tín vật đêm

Tín vật đêm

Nghe gió buốt mãi lang thang
Nghe sông suối cạn lòng
Hoang mang

Tình!
Nghe đêm trở bước chùng chình
Nghe thời gian chết giữa linh thiêng
Đời!
Nghe màu lá sắp phai
Rơi!
Nghe tóc trắng
Nghe đầy vơi
Ngỡ ngàng!
Nghe từng nhịp thở
Mong manh!
Nghe hương sắc rụng
Nghe xuân chuyển mùa
Nghe lòng côi cút
Nắng mưa!
Nghe nồng ấm cũ cũng vừa sang trang
Nghe phũ phàng
Nghe trái ngang
Nghe...
Đêm tín vật
Bàng hoàng đợi
Mơ!

Ngọc Yến Huỳnh



Nghe…

Nghe đêm
lại nối tiếp ngày
Nghe hồn thu thảo gót hài…ai!?
xưa
Nghe tình nắng nhạt song thưa
Nghe tim rạn vỡ thu mưa dốc
đời!
Nghe ai hát khúc ru
hời
Mỏng manh cánh võng
ạ ời
…năm canh
Nghe ngày mái tóc
còn xanh
Chừ đà sợi trắng
loang nhanh mái đầu
Nghe người
nói chuyện cao trầu
Ai đem “tín vật”*? ai cầu duyên ai
Nghe thời gian
Phía tàn phai
Thu vàng chuyển sắc
lá lay
…lìa cành.

(*Ngọc Yến Huỳnh)
Thuydu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét