Thứ Sáu, 11 tháng 5, 2018

Chùm thơ hạ

CHÙM THƠ HẠ
Hương Hoàng
Hạ về mang nắng xa xôi
Vã đầy con phố một thời ta qua
Lãng quên thức dậy khóc òa
Cồn trong sâu thẳm những là nhớ nhung
..............................
MƯA HẠ
Vẫn thầm ước được làm cơn mưa Hạ
Dịu đường trưa, nhòa cơn khát cỏ cây
Theo cơn gió xuôi về niền đất lạ
Bắc cầu vồng qua lối mộng để ... SAY.
...........................

Hạ ơi!
Mưa có về nhẹ thôi – đừng xối xả
Nhạt bằng lăng
Tím ngắt mọi ngả đường
Ngẩn ngơ ngày nào giấu trong mắt lá
Độc bước ai về
Thương quá là thương...
************
Cùng Hạ
Thuydutran
Gom nắng
Người gom nắng… bừng lửa hạ
góc miền yêu ta nghe lạ từ đây
phố say, phố cũng ngất ngây
ta say, ta cũng dứt day nhớ người
………..
Khát…
Người “thầm ước được làm cơn mưa Hạ”*
ta ước làm con nắng hạ khát khô
chờ mưa người đến đem tin lạ
tưới miền yêu xoá nẻo hư vô
……
Hạ vương
Vẫn vậy mà - chờ ai đó chữ thương
đến đốt rực
cánh phượng hồng vương lối
cùng dìu nhau giữa dại hoang cỏ rối
chung bước nhau về
mỗi tối hạ ơi…
*(Hương Hoàng)

Vấn vương

Vấn vương
Có chút gì vương vấn ở nơi đây
Để cỏ cây cũng chùng chình nỗi nhớ
Câu thơ viết cũng ngập ngừng bỏ dở
Lối em về mây phủ trắng như mơ.
Hương Phan




Đừng mà em buôn lửng câu thơ
cuộc người không chỉ những giấc mơ hạnh phúc
nỗi nhớ nào phải đâu trong nhau mỗi lúc
vương vấn chi để phút chốc…bóng mây.
Thuydutran

Tiếc...nuối

Tiếc...nuối
Tiếc một thời con gái son trẻ
Đắm chiếc thuyền hư ảo ngây thơ
Giờ đơn lẻ ngập tràn mi mắt
Để mùa đi thả bước hững hờ ...
Phan Quế Hương



Nuối thời gian ngây thơ, mơ mộng
đuối giữa dòng huyễn hoặc đam mê
chừ riêng thôi, mình thôi đơn lẻ
quả lắc thời gian tích tắc ủ ê…
Thuydutran

Mai ta đi


Tình xa


Ừ hai ta...chỉ là cát bụi


Thuydutran
Ừ hai ta… chỉ là hạt cát
nhỏ nhoi giữa biển đời, bát ngát mông mênh
lạc cuộc người… thoáng nhớ, thoáng quên
như dòng sông lênh đênh vô tận
Đã đi qua bao mùa sân hận
buồn xen vui từng chặng lê thê
sống chốn trần gian mà cứ ngỡ bến mê
hạnh phúc ư…ôi sao tê tái

Đã một lần dỡ dang, ngang trái
Đã bao lần rơi đáy vực sâu
đã vạn lần trăn trở canh thâu
nên nhìn đâu cũng một màu xám xịt
Đếm ngày qua vơi dần tờ lịch
bao âu lo u tịch canh dài
tiều tụy, xác xơ vóc dáng hình hài
nên chỉ mong, một ngày xa dương thế
Ta nào phải đâu, ngôi sao vương đế
chỉ là loài… giun dế chốn tha ma
tấu trong đêm rền khúc oán ca
ngân vọng xa nỗi buồn trần trụi
Ừ hai ta… chỉ là cát bụi
chút tro than, rồi tàn lụi thôi mà
xin cho nhau giây phút thật thà
đêm nguyệt tận…cạn chung trà tri kỷ

Thương

Thương!
Thương ta, ghét đời gian dối
Chạy theo trăm mối luỵ phiền
Tình ư!? chỉ một chữ tiền
Người hiền ít hơn kẻ dữ
Thương ta bao lần đã thử
Một chữ tha thứ bao dung
Nhưng tình vẫn chẳng thuỷ chung
Mông lung cuốn theo phù phiếm

Thương ta bao đêm đã đếm
Tích tắc theo phím thời gian
Giọt buồn gánh nặng đa mang
Luênh loang ngổn ngang thương hận
“Ghét ta”* ghét tình lận đận
Mấy bận cũng chỉ phù du
Lá vàng rơi rụng trời thu
Âm u đường ta lẻ bước
Thương ta cuộc mình trầy xước
Phía trước gai góc chân trần
Ghét ta ghét đến ngàn lần
Cần chi nợ nần dang díu
Ghét – thương quẳng đi trả níu
Ta về vắng thiếu tình thân
Mình ta dạt sóng trào dâng
Lâng lâng vận thơ “mót vét”*
Giữa trời riêng ta vang thét
(*Huỳnh Gia)
Thuydu