Biến tấu.
Thời gian đang đi qua…
Không cách nào níu giữ
Sâu trong lớp lớp bụi mù
Niềm tin thoi thóp!
Tình yêu đang đi qua…
Lóe trong ánh sáng nhiệm màu
Trái tim hằn sâu
Điều đánh mất!
Ta đang đi qua…
Nụ hôn lăn vào quên lãng
Ngày tháng bàng hoàng
Giai điệu cuộc đời...
Biến tấu!
Ngọc Yến Huỳnh
Chúng ta là “khúc biến tấu”
của cuộc trần
Thời gian thì cứ dần trôi
Không dừng lại
Tình yêu là một một thanh âm
dặt dìu mềm mại
Nhưng lại làm ta đau
nghi ngại với chính mình
Vượt ngưỡng thăng hoa
Sau đó là chùng chình
Đau…! như trăm nghìn vết cứa
“Giai điệu” nỗi buồn…
chất chứa
“Nụ hôn…lãng quên”*
hai đứa… hai đường.
(*Ngọc Yến Huỳnh)
Thuydu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét