Ta gói cả tình yêu và nỗi nhớ
Gửi vào từng con sóng dòng Tiền giang
Nhờ gió đưa xuôi về biển mênh mang
Trao nỗi niềm tơ vương mong người thấu
Đã bao ngày tim cạn khô dòng máu
Bởi yêu người trong nỗi nhớ hanh hao
Tháng năm dài vẫn cứ đợi chờ nhau
Thao thức mãi tàn đêm không an giấc
Ngày qua ngày nỗi sầu dâng chất ngất
Mơ tìm về những kỷ niệm thoáng qua
Ngắm sông Tiền thầm thương nhớ biển xa
Nơi phương ấy chắc người đang hạnh phúc!
Xót xa nhiều… nhưng đành thôi! Xin chúc
Người bên người vàng đá đến ngàn sau
Lời nguyện thề rồi cũng sẽ phai mau
Tình yêu cũ thả theo từng con sóng.
Bảo Ngọc ( Hương Ngọc Lan)
Đừng…
Đừng gói em nỗi nhớ phía góc buồn
Đừng thả neo về cội nguồn hờn tủi
Nơi dòng sông ngày xưa hai buổi
Ta cùng qua với tuổi học trò
Đừng cất em những buổi hẹn hò
Mối tình đầu nơi con đò chờ đợi
Dòng sông Tiền sóng miên man vời vợi
Từng gợi trong nhau…một trời thương
Anh mãi nhớ mà…ánh mắt tơ vương
Nhớ cả cái câu thương lần đầu e ấp
Dẫu kỷ niệm buồn đôi lần va vấp
Vẫn thắp trong tim ngọn lửa bập bùng
Quên sao em ngọt môi nụ ngại ngùng
Vốn đã một lần ta cùng trao vội
Thương yêu có bao giờ đâu có tội
Anh vẫn đợi em mà, trong ngày hội…tình nhân.
Thuydu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét