Thứ Sáu, 20 tháng 5, 2016

Nhật ký

NHẬT KÝ

em không phải là người có thể
vừa quay lưng đã vội vã quên rồi
em không phải là người có thể

chia lòng thành trăm mảnh để mua vui

anh dừng lại trước đời em lạc lối
hiểu gì không, anh có trách gì không
anh đâu biết bao lần em muốn nói
một lời gì... cho mắt bớt rưng rưng...

em góp nhặt nỗi buồn, anh có nhận?
góp ngàn đêm đơn chiếc tặng riêng người
góp vụn vỡ của đời ta rát lạnh
em lấp điêu tàn đổ nát phía mưa trôi.

em làm cát, em làm bùn, em xin làm đất vụn
lấp cho đầy hoang rỗng lòng anh...

Đinh Thị Thu Vân



Xin em…

Anh biết mà!
“Em không phải là người có thể”*
Quên anh…một sớm, một chiều
Càng không thể nói với anh những điều
Thật lòng những điều mà em… không thể

Nhưng van em!...xin em đừng để
Ta đau hơn giữa dâu bể…cuộc trần
Anh biết mà! em đã bao lần
Đến thật gần song chưa kịp nói

Nỗi buồn nào? làm tim em đau nhói
Anh nhận tất cả mà
…em đừng bối rối giữ riêng
Đừng một mình mà em trong giấc cô miên
Gom “ vụn vỡ”*… bình yên đánh mất

Xin em! xin đừng riêng mình giấu cất
Hãy chia cho anh tất cả nỗi niềm…

(*Đinh Thị Thu Vân)
Thuydu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét