Đêm lặng lẽ nén từng tiếng thở
Nghe thạch sùng nức nở canh thâu
Tháng ngày khóc mối tình ngâu
Mà nghe khắc khoải dâng sầu từng cơn.
Vẫn còn đó giận hờn muôn thuở
Nhưng trong lòng thương nhớ chẳng phai
Cho dù có lắm đắng cay
Tình ta vẫn chẳng đổi thay nhạt nhoà.
Chợt em thấy mình xa cách lạ
Để đêm dài trăn trở giấc xuân
Ngậm ngùi thầm gọi cố nhân
Mà tim đau nhói bao lần lệ tuôn
Phương trời đó, anh buồn không nhỉ
Em trong lòng chỉ nghĩ đến anh
Dẫu cho đời lắm khúc quanh
Thì em vẫn thế, chung tình mãi thôi.
HươngNgocLan
Phải không Em?
Anh biết mà ngôi sao sẽ chẳng đổi ngôi
Như tấm lòng em không thôi thương nhớ
Mặc cho cuộc trần tạo ra bao cắc cớ
Em vẫn “mãi yêu anh”*…phải vậy không?
Trong cuộc người có lúc gặp long đong
Yêu thương đôi khi cũng rơi vào bão giông…thử thách
Vì thế mà!...xin em đừng trách
Khúc quanh co làm xa cách thâm tình
Đừng lạ xa phía đêm… chùng chình
Hãy cố giữ tình mình, đừng nghĩ suy vơ vẫn
Đừng giận, đừng hờn, đừng ra vào thơ thẩn
Anh vẫn vậy mà mãi chẳng đổi thay
Hãy tin đi em, tin vào một ngày mai
Đường ta đi không còn chia hai lối rẽ
Ngày mà hai ta ru khúc tình khe khẽ
Không còn giọt ngâu… ta sẽ mãi bên nhau.
(*Hươngngoclan)
Thuydu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét