KHI TÔI XA NGƯỜI...
Là ướt lá non một ngày trôi bất chợt
Là nhúng mình vào trong vũng nước
Mưa.
Gió lại về tơi tả dọc triền đê
Và những con diều đứt dây chao mình trên quầng mây sắp vỡ
Người đi
Người đi như mắc nợ
Chỉ dòng sông là lặng lẽ quay về.
Người xa tôi.
Cam lòng đánh cắp niềm vui
Để mặc tôi loay hoay với dọc ngang nỗi nhớ!
Như lá rơi trong tận cùng thống khổ
Trốc đến tả tơi cội rễ trái tim côi!
Tôi xa người
Con đò trôi...
quờ quạng bến không người
Nhặt hoàng hôn bạc màu như xác chết
Chôn vùi....
------
Thymianka Thảo Nguyên
Khi Người xa tôi…
Khi tình yêu nói lời sau cuối
Tôi xa người - Người cũng xa tôi
Kể từ đây không còn một bờ môi
Tất cả chừ
…trôi
tất cả!
Tháng năm dài
tôi sống trong vật vã
Đánh đổi bình yên
lấy nghiệt ngã cuộc trần
Chừ đành chấp nhận số phần
Cần chi người một lần quay lại
Khi người xa tôi
người cứ đi… không phải chi ái ngại
bởi tôi khờ dại giờ nhận thương đau
Nếu cuộc người lại có kiếp sau
Tôi vẫn trao người mà…
dù đau kiếp trước
Đi đi
người cứ bước
đừng ngoảnh lại chi phía trước đợi người
Cứ mặc tôi
khô héo nụ cười
Cứ mặc tôi biếng lười… lau hạt lệ
Đi đi người…để tôi mặc kệ
Một mình quạnh hiu bên vệ cuộc đời
Tôi sẽ không đâu, không trách ông trời
Bởi tôi biết
…sự đời vốn vậy!
Thuydu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét