Chủ Nhật, 13 tháng 12, 2015

VỠ


Trái tim hoang mang

Tình Yêu - Cái Chết
Được báo trước trên mỗi phận người
Mọi trốn chạy đều vô nghĩa


Chới với đam mê, ngờ vực
Thước đo lòng tin vụn gãy
Tự rêu tàn
Giữa phế liệu thời gian

Trái tim hoang mang
Đập vỡ bóng đêm
Tìm hơi ấm nồng nàn bỏ sót

Này!
Lá rồi sẽ úa
Sẽ lìa cành
Sao vẫn miệt mài xanh!


Ngọc Yến Huỳnh



VỠ

Có phải giống như một bức tranh
Tình yêu long lanh, lấp lánh
Chiêu dụ ta nhấp men say sóng sánh
Rồi sau đó nghe cay trong nhánh tim mình


“Trái tim hoang mang”* chân bước chùng chình
Vỡ tan…lòng tin tan vỡ
Nghe như một điều gì bỡ ngỡ
Phải chăng hơi thở lụi tàn?

Này!
bỏ sót những dịu dàng
Và này!
Mất rồi những nồng nàn…chất ngất
Trái tim mồ côi chừ vương vất
Hỏi còn xanh
Hay đã tắt…lụi tàn!?

(*Ngọc Yến Huỳnh)

Thuydu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét