Chủ Nhật, 13 tháng 12, 2015

ĐÊM CÂM


Đêm câm.

Ừ, thì thôi…
Hết nhớ nhau
Thanh âm phím xé đêm

Đâu mất rồi

Nỗi buồn cũng nhuốm mồ côi
Lời yêu ư?
Chỉ đãi bôi đấy mà!

Sao con tim cứ thật thà
Cứ run rẩy
Cứ phiêu
Òa vỡ…
Đau!

Vân tay lưu dấu từng câu
Sao đêm nghẹn
Trắng chiêm bao
Lưu đày.

Khóc. Cười
Thế giới phẳng
Cay!

Ngọc Yến Huỳnh


Ừ, đêm câm…
chẳng còn nhau
Nghe côi cút nhớ
nỗi đau
…giày vò

Đâu rồi cái thuở hẹn hò?
Thuỷ chung ư?
chỉ là trò…dối gian.

Con tim vốn tội đa mang
Giờ đau
giờ buốt
ngỗn ngang…
vỡ oà

“Khóc. Cười”* cùng với thật thà
Nhân gian có phải chỉ là
đãi bôi

Giờ thì
riêng một mình thôi
Giọt cay nghe mặn
bờ môi nhạt mờ

(*Ngọc Yến Huỳnh)

Thuydu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét