Thứ Tư, 30 tháng 12, 2015

MÙA QUA


MÙA QUA

Nào phải anh “vô tình viết câu mùa Thu”*KN
Tại chiếc lá vàng rơi ngân khúc ru kỷ niệm
Điều ước khi xưa như lời mặc niệm

Tiếc mùa ta nghiệm được… miền đau.

Thu với anh là ánh mắt em trao
Mông mênh… 
ẩn chứa những xôn xao chờ đợi.
Có điều gì đó rất gần mà vời vợi
Anh chờ mong 
nghĩ ngợi … mùa qua.


 




Thương lắm! cúc vàng em 
ươm những khát vọng…thiết tha
Ánh nắng chiều về chạm va khung cửa nhỏ
Nào phải đâu lời anh chối bỏ
Tại gió vô tình chưa kịp gõ tim yêu.

Có khác gì em đâu!? 
Anh số phận hẩm hiu
Như mảng tường phũ rêu phế tích
Chúng ta cứ đi mãi con đường mà không đến đích
Bao luỵ phiền cứ zắc zích bủa vây.

Cuộc trần cứ thế! em đó… anh đây
Mãi ta không thể xây xong lâu đài cổ tích
Ta không níu được dấu yêu dù rất ít
Thương cho mùa Thu quấn quýt chẳng chịu rời.

Thuydu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét