Thứ Tư, 30 tháng 12, 2015

NỖI NIỀM THU

Những cánh chim rồi cũng di cư

Cuối mùa!
Lá vàng còn vương vấn
Bầu trời đổi sắc

Những cánh chim rồi cũng di cư…

Ngọn gió nhẹ nhàng
Gở nốt mùa thu
Nắng hôn dại khờ lên ngày mong manh tắt
Giấc mơ bay trên vòm mây tiếc nuối
Bờ vai đau khắc lạnh đợi chờ…

Trót hồn nhiên, hoang dại, ngây thơ
Ấp ủ điều không hiện hữu
Trái tim trầm tư

Giữa lưng trời thảng thốt
Tiếng hót cuối cùng tiễn biệt
Tàn thu!

Ngọc Yến Huỳnh




 

NỖI NIỀM THU


Vào đông!
Những cánh thiên di bay về phương Nam tìm tổ ấm
Thu nuối… 
còn vương vài hạt mưa lấm thấm
…“Cuối mùa!”*NYH

Dường như sót một ngọn gió lùa
Chiếc lá vàng cuối cùng cợt đùa
…thân phận
Người đã mấy mùa lận đận?
Thiếu một bờ vai kề cận tựa nương

Chờ một bến thương
Soi gương để thấy mình có còn hiện hữu
Những “hồn nhiên, ngây thơ”* đã cũ
Chừ trầm tư ấp ủ…dại hoang

Tôi lê bước lang thang
Hồn ngổn ngang…tê lạnh
Đông về!
Nghe chạnh nỗi niềm…Thu.

Thuydu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét