Hư ảo
Anh chẳng là ai trong cuộc đời em...
Chỉ là bóng trăng, là làn hương, là dòng suối mát...
Chỉ là giấc mơ lòng em hằng khao khát
Dẫu suốt cuộc đời em chẳng dám gọi tên!
Anh chẳng là ai trong cuộc đời em...
Khi đau đớn em vẫn thầm mong đợi
Muốn được sẻ chia dù xa tầm tay với
Dẫu không bao giờ được gọi... anh ơi!
Anh chẳng là ai trong cuộc đời em...
Sao lúc chông chênh lòng em lại nhớ
Vắng xa lâu... nghe nỗi buồn vụn vỡ
Muốn nhẹ nhàng được nương tựa vào anh
Anh chẳng là ai trong cuộc đời em...
Một bàn tay dắt dìu khi lạc bước
Một bờ vai khi lòng em thổn thức
Một bóng hình hư ảo giữa trái tim!
Ngọc Yến Huỳnh
Ảo hư!
Ừ em!
Ta chẳng là gì của nhau
Chỉ một chút lao xao của ngọn gió bồng…đi lạc
Chỉ là cánh bèo trôi giạt
Thoáng qua, xin đừng tạc…vào tim
Thật tình anh chỉ là cái bóng lặng im
Là loài thú hoang trong đêm trừ tịch
Em sẽ quên ngay thôi mà như sau vở kịch
Vai bi…đi nghịch với ước thề.
Thôi em!
Ta chẳng là gì của nhau trong giấc mộng tràn trề
Em đừng mong cận kề, để lòng nhau bối rối
Đã trót xa rồi giờ chỉ còn đêm tối
Đợi chờ chi một lối đi về
Quên đi em! quên tất cả lời thề
Quên tuồng hề mà anh từng diễn
Cần chi… lần cuối cùng đưa tiễn
Có gì đâu!
khi rơi …giữa biển…ảo hư!
Thuydu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét