Thứ Tư, 30 tháng 12, 2015

CÓ MỘT...

Có một nơi mãi là bến đỗ…
(GĐHP)
Những nhánh sông miệt mài xuôi ngược
Bồi nỗi buồn
Khuyết lở niềm vui
Bước thời gian lắng trong, gạn đục
Trầm đáy sâu thương tích cuộc đời…
Sông tích tụ bao ngày nước mắt?
Chở thét gào câm nín trong đêm?
Về biển rộng lòng tràn mặn đắng
Tìm bao dung che lấp muộn phiền
Nhánh sông ơi!
Một đời phiêu dạt…
Phơi trải tình
Đọng mấy yêu thương?
Từ trăm ngả
Mãi còn xa lạ
Xin tìm về bến đỗ bình yên!


Có ư!?...bến đỗ bình yên
Bến bình yên ư!?
Ai không có khát khao
Nhưng số phận lao đao nên tìm hoài chẳng gặp
Cũng biết mùa nước lên
nhánh sông tràn ngập
Nhưng hồn đà khô cằn nên bất cập thương yêu
Thì thôi! Xin làm kiếp rong rêu
Trôi…trôi mãi 
phiêu diêu… 
không bến bờ hạnh phúc
Lang thang
Lẻ loi
chờ một ngày…kết thúc
Nhắm mắt riêng ta
Cái phút
Vô thường…
Thuydu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét