Thứ Tư, 30 tháng 12, 2015

LỜI ĐÊM


Lời đêm!

Khi gió cợt đùa trên nỗi đau của lá
Mùa rơi không còn êm ả
Thời gian tự cứa đôi mình

Bật những hồi sinh.

Bức tường đêm giam ánh sáng lung linh
Những môi hôn trói mình trong niềm tin cũ rích
Níu giữ điều không có thực
Tình Yêu!

Đường vòng nào cũng chỉ bấy nhiêu
Cuộc đời đầy công thức
Khi dỗ dành nhau trái tim ướp mật
Lúc lời đãi bôi không qua nỗi câu chào

Ai toan hái một vì sao?
Thắp sáng lòng hoang lạnh
Ta bắt mình bước qua bao điều trừu tượng
Cố mà tin!


Ngọc Yến Huỳnh

 
HIU HẮT…LỜI ĐÊM

Có ai đâu em! “toan hái một vì sao”*NYH
Nó ở rất cao anh không với tới
Kỷ niệm cũ rồi chẳng đâu còn mới
Nụ hôn xửa xưa 
chừ!...chới với trong mơ.

Lời đêm! đâu dịu êm như một bài thơ.
Chỉ là những ngu ngơ thời con trẻ
Giờ thì ta…đơn lẻ
Như chú sẻ…lạc bầy

Em biết mà! cuộc người là những trật trầy
Đừng mơ ngày xum vầy…hoang tưởng
Câu nói yêu chỉ là âm hưởng
Chúng ta qua rồi cái ngưỡng…niềm tin

Chẳng còn đâu thứ ánh sáng lung linh.
Con đom đóm đêm không thể thay bình minh đã tắt
Tình yêu ư!? đắng ngắt
Đọng đầu môi…hiu hắt đêm dài.


Thuydu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét