TRÔI NỔI…PHÙ DU
Theo một dòng trôi
Phù du có thôi buồn cùng biển mặn
Thương cho cuộc mình lận đận
Kiếp lênh đênh… khóc thân phận bọt bèo
Theo một dòng trôi
Phù du có thôi buồn cùng biển mặn
Thương cho cuộc mình lận đận
Kiếp lênh đênh… khóc thân phận bọt bèo
Nào phải trái tim đã hóa nghèo
Vẫn còn yêu thương mà
chống chèo qua giông bão
Chờ cuộc mình !
…liệu mấy lần nghịch đảo ?
Có tìm ra dị thảo dâng đời
Giữa lòng thẳm sâu
thiếu sắc nắng chói ngời
Một đời phù du rã rời mông quạnh
Cố chôn vùi đi …nỗi niềm bất hạnh
Cùng biển đêm nghe lạnh riêng thôi
Có không…một ngày sao sẽ đổi ngôi ?
Phù du thôi buồn cùng bạc vôi nhân thế
Vô thường dưới lòng đất sâu cùng giun dế
Trả nợ xong
mộ hoang phế.. rêu tàn.
Thuydu
Vẫn còn yêu thương mà
chống chèo qua giông bão
Chờ cuộc mình !
…liệu mấy lần nghịch đảo ?
Có tìm ra dị thảo dâng đời
Giữa lòng thẳm sâu
thiếu sắc nắng chói ngời
Một đời phù du rã rời mông quạnh
Cố chôn vùi đi …nỗi niềm bất hạnh
Cùng biển đêm nghe lạnh riêng thôi
Có không…một ngày sao sẽ đổi ngôi ?
Phù du thôi buồn cùng bạc vôi nhân thế
Vô thường dưới lòng đất sâu cùng giun dế
Trả nợ xong
mộ hoang phế.. rêu tàn.
Thuydu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét