Thứ Tư, 30 tháng 12, 2015

LÀN RANH



LÀN RANH

Ta lạc nhau trong sự lặng im
Cánh cửa ngôi nhà đóng
Cửa tâm hồn cũng đóng

Câu thơ gửi riêng người từ lâu vắng bóng
Tựa mùa đông về quên gióng hồi chuông

Lời đau nào có thể rập khuôn
Thực thể bảo buông nhưng nỗi buồn vây bủa
Phía cuối đêm xót tàn đóm lửa
Không đủ xua cái lạnh riêng mình

Định vị góc nào cũng thấy chùng chình
Khi cuộc mình cũng chỉ là thực thể
Ta bước qua nhau thời gian đã trễ
Mở cánh cửa này
để lại đóng cánh cửa kia

Giới hạn làn ranh cột mốc đã ngăn chia
Phần mộ bia ghi rõ tháng ngày
…chấm hết.


Thuydu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét