Chủ Nhật, 12 tháng 6, 2016

Xin một lần khờ dại


XIN MỘT LẦN KHỜ DẠI

Cho em xin được một lần khờ dại
Để yêu anh và chỉ biết yêu anh
Dù cuộc đời là hư ảo mong manh 

Em vẫn cứ như lần đầu yêu vậy

Cho em xin được một lần khờ dại
Để yêu anh dù biết chẳng thể đâu
Dẫu biết đời còn muôn lối bể dâu
Em vẫn cứ yêu như là ngày cuối

Cho em xin được một lần khờ dại
Để yêu anh không toan tính thiệt hơn
Được bên anh, được nũng nịu dỗi hờn
Như thuở tuổi còn đôi mươi, mười tám

Cho em xin được một lần khờ dại
Để yêu anh đơn giản chỉ yêu thôi
Dù cuộc đời mình không được chung đôi
Thì em vẫn ... vẫn cứ yêu khờ dại...

Hương Ngọc Lan




Đừng mà em…

Đừng mà em! đừng “một lần khờ dại”*
Được gì đâu! những vụng dại… “mong manh”*
Đừng nhìn anh như một bức tranh
Với những gam màu nắng hanh…ấm dịu

Đừng mà em! nói với anh những lời cam chịu
Được gì đâu! những tằn tịu nhân gian
Để rồi phải gánh chịu trái ngang
Đừng mà em! đa mang cho hồn… nặng trĩu

Anh đã nói bao lần!? sao em không chịu hiểu
Yêu anh chi! gã thất thểu lang thang
Chỉ giây phút thôi rồi cũng dỡ dang
Cũng sang trang… đâu gì lưu lại.

Đừng mà em! đừng làm anh ái ngại
Đừng làm ta phải chạy trốn nhau
Đừng làm ta lần nữa nghe đau
Trong thức thao, đêm dài…chờ đợi

(*Hương Ngọc lan)
Thuydu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét