Thứ Bảy, 11 tháng 6, 2016

Ước quên


ƯỚC ... QUÊN ...

Em ước mình có thể quên được anh
Như cái hôm chưa từng quen từng biết
Ước bây giờ quên lời yêu tha thiết 

Của chúng mình khi vai tựa kề vai

Em ước giờ mình có thể quên ngay
Nụ hôn đầu anh làm em bối rối
Quên luôn cả những lần mình chung lối
Lời hẹn thề ta đã trót trao nhau

Ước một ngày em không biết đớn đau
Trái tim non bỗng trở thành đá cuội
Để không vui không buồn không hờn tủi
Hay một ngày tim ngừng đập cho xong

Em ước gì em thôi hết chờ mong
Lời của anh hẹn ngày quay trở lại
Em sẽ thôi từng ngày trông anh mãi
Không u sầu không nhung nhớ từng đêm

Ước gì em quên cả vòng tay êm
Quên làn hơi và hương quen tình ái
Quên nụ cười làm cho em ngây dại
Quên luôn mình đang tồn tại nhân gian

Em ước nhiều... ước nhiều lắm anh ơi
Nhưng cũng không thể nào thành sự thật
Bởi em đã lỡ yêu anh ngây ngất
Dù núi mòn sông cạn vẫn yêu anh.

Hương Ngọc Lan

Quên đi em !

Ừ quên đi em…đừng ước chi gần gũi
Được gì? chỉ ngắn ngủi mà thôi
Cuộc trần vốn dĩ là những dòng trôi
Nên mãi thôi… đâu có ngày dừng lại

Quên đi em! để anh không ái ngại
Nụ hôn tình hoang dại lỡ trao
Quên đi em! bởi những vì sao
Cũng có ngày chênh chao vụt tắt

Lau nhé em! giọt nhoà mi mắt
Để anh thôi đau thắt buồng tim
Cứ để thời gian đi qua với sự lặng im
Đừng thêm chi…bóng đêm đã tối

Quên đi em! để anh thôi bối rối
Người tình xưa với trăm mối tơ vò
Được gì em? chỉ là những hẹn hò
Chỉ là trò thương yêu vụng dại

Đừng mong em! một ngày anh quay lại
Ích gì đâu? chỉ thương hại mà thôi
Ích gì đâu? chỉ là một dòng trôi
Chỉ một nụ môi…xin em đừng đợi.

Thuydu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét