Thứ Bảy, 11 tháng 6, 2016

Đêm qua

Ta về thú tội cùng trăng
Đêm qua ngắm trộm chị hằng tắm tiên.
Cơ mà phút ấy vô duyên
Lá khô xao xác trăng nghiêng võ vàng.

Giật mình thoắt ẩn sương tan
Tiếng rơi hẫng hụt mấy ngàn thẳm sâu.
Về đâu trăng hỡi! Về đâu?
Bỏ con thuyền mộng chở sầu năm canh.

Một Mình




Đêm qua lạc giữa trăng thanh
Giật mình… vóc dáng mỏng manh chị hằng
Ơ sao! ngà ngọc cát đằng
Phô bày loả thể vặc vằng… giao thoa…

Lỡ trông chẳng đặng bỏ qua
Chừ thì thú tội bướm hoa mất rồi
Hỏi trăng thấy có bồi hồi?
Hỏi ta liệu có đứng ngồi yên không?

Thuydu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét