Người đàn bà giấu chiếc gương soi
Để không thấy đổi thay hằn trên khuôn mặt
Ưu tư quầng mắt
Tóc sương che phủ rèm mi
Người đàn bà giấu chiếc gương đi
Khoác áo màu quá khứ
Thờ phụng gìn giữ
Những điều tội nghiệp, tự gọi là Mơ
Một ngày bình yên không còn bình yên khi bất ngờ
Người đàn bà gặp mình trong chiếc gương tròn: Nước mắt.
Hải Âu
Người đàn ông đau thắt
Biết mình đã mất những bình yên
Phía mà những chung riêng
Một thời sẻ chia điều thiêng liêng đôi lứa
Người đàn ông lỡ một lần quên lời mình hứa
Người đàn bà, cả một bầu trời chất chứa mây đen
Hiện tại…quá khứ…đan xen
Từ đó quen với một mình, quen đời gian dối
Trên con đường xưa…người đàn bà, người đàn ông không còn chung lối
Nghe trái tim đau…bối rối khôn cùng
Thuydu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét