GIÓ VÀ EM
Em hờn gió cũng hờn theo
Chiều buông chút nắng thông reo thầm thì
Bước chân của kẻ cuồng si
Dẫm trên thảm cỏ chỉ vì dỗi ai
Em về cỏ níu gót hài
Gió vin tà áo cho dài dáng xuân
Nhặt cành hoa tím bâng khuâng
Gió theo nũng nịu dạ vâng dịu dàng
Gió theo em bước lang thang
Mơn man làn tóc khẽ khàng nụ hôn
Em đi để gió bồn chồn
Mênh mang đồi vắng thả hồn theo mây
Gió buồn lay lắt ngọn cây
Làm bao cánh tím rơi đầy sân chơi
Em ngồi nhặt ánh sao rơi
Gió hay đi vắng xa rời tay ai
Hoàng hôn vương chút nắng phai
Se se cái lạnh đôi vai em gầy
Em yêu cái buốt nơi này
Gió yêu phố núi ....lại quay trở về
Hiệp Kim Áo Tím
Gió…
Gió ơi đừng nhé đi hoang
Để ai dỗi bước lang thang trời chiều
Gió ơi đừng nhé đánh liều
Thổi tung tà áo nàng Kiều xửa xưa
Gió ơi đừng để cơn mưa
Chợt đi, chợt đến mảnh thưa nhạt nhoà
Để ai len lén đôi toà
Mỏng manh áo lụa ngọc ngà thịt da
Ngày đi miền nhớ vợi xa
Ngày về xin lại thiết tha nụ tình
Gió ơi đừng nhé vô tình
Cho tim ai mãi chùng chình dại hoang
Bước chân lỡ lạc chiều loang
Tím màu thương nhớ ngổn ngang trăm bề
Gió ơi xin gió hãy về
Gửi ai hôn nụ tràn trề mắt môi
Gió đừng như một dòng trôi
Bấp bênh luống tuổi thôi nôi cuộc mình
Cùng ai tim nhịp thùng thình
“Trở về phố núi”* cuộc tình đồi thông
(*Tím)
Thuydu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét