Thứ Bảy, 11 tháng 6, 2016

Ừ! giá như


GIÁ ĐỪNG TÌM TÔI

Giá người đừng tìm tôi
mặc tôi giữa đời thường vạn vẻ
để bóng tôi một mình lặng lẽ

Miên man đổ dài
Xuân
Hạ
Thu
Đông

Đừng nhen tôi thao thức lửa lòng
Khua giấc yên ngày Đông về lạnh cóng

Giá Biển đừng bao giờ nổi sóng
Đưa thuyền tôi ảo vọng xa bờ
Ngu ngơ
Dại khờ
Câu thơ mỏng nửa đời không vượt nổi
Niềm vui mong manh theo gót mùa qua vội
Trăn trở lòng sóng dội, lở bình yên

Khát khao chi trái đắng để tật nguyền
Hay quá đa mang một miền sóng cả?
Cuộc đời thế - người quen kẻ lạ
Phút xao lòng nước lã đọng thành thơ

Người lang thang đi vạn dặm biển hồ
Tôi về lay giấc mơ kẻo trời sắp tối
Tìm lại mình trong vần thơ lạc lối
Gói buồn vui tiếc nuối trả cho đời

Biển muôn trùng ai giữ được
Người ơi...

Hương Hoàng

Ừ!...giá như

Ừ! Giá như ta đừng tìm nhau
Thì chừ đâu phải đau đôi ngả
Vốn dĩ cuộc trần này nghiệt ngã
Như một vòng quay hối hả không dừng

Nếu ngày xưa người nhỉ!... chúng ta đừng
Tìm nhau ngập ngừng câu thương mến
Thì bây chừ ta đâu nghe bến
Một mình lẻ loi đêm đến buồn tênh

“Xuân
Hạ
Thu
Đông”*
chỉ là những cái tên
Gọi bốn mùa nhớ quên - chờ đợi
Như ngoài biển xa sóng lừng vời vợi
Nhấp nhô loi lẻ...một con đò

Giá như ngày xưa ta đừng có hẹn hò
Thì đâu phải dò sông, dò biển
“Câu thơ mỏng”* manh ở một ngày đưa tiển
Đâu “đa mang”* nằng nặng kẻ viễn du

Hay...tại... bởi! tôi vụng tu
Cứ ngỡ mùa thu...vàng thay áo mới
Lạc những nẻo đường, tôi đi hoài không tới
Chừ tình sang...chấp chới tàn phai.

(*Hương Hoàng)
Thuydu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét