Thứ Bảy, 11 tháng 6, 2016

Lặng...xa

CHƠI VƠI

Chẳng thể nào em đến được đường biên
Một cõi riêng muốn giành phần ngự trị
Trái tim anh chứa muôn điều huyền bí

Em hiểu được gì, đi được bao xa.

Nếu tâm hồn anh ẩn trong khúc ca
Em sẽ nhận ra những điều sâu kín nhất
Nhưng trái tim anh như ngàn con sóng lật
Bình yên bờ này, trăn trở phía kia.

Anh cần gì đâu ngoài sự sẻ chia
Em dịu dàng cũng lắm khi nông nổi
Buồn không anh sau những lần giận dỗi
Tin yêu khuyết dần trên mỗi bước xanh xao.

Có còn không nguyên vẹn nỗi khát khao
Như đời sống hanh hao ngày nắng hạ
Đã kịp thân đâu sao bỗng thành xa lạ
Chơi vơi khúc ru buồn rơi vỡ giấc mơ trưa...

Như Cánh Vạc Bay



Lặng…xa

Chỉ là phiên khúc…lặng xa
Em chơi vơi chi? có gì đâu “huyền bí”*
Chờ chi anh! để thời gian uổng phí
Nhanh qua…liệu có được ích gì?

Em nhớ không ? giữa đồng cỏ xanh rì
Ngày xưa ta đã nói gì cùng em!...ở đó
Lời yêu hỏi phải chỉ là ngọn gió?
Thoáng lướt nhanh đâu có chịu dừng

Đừng thắp lên em ánh mắt đã từng
Chứa yêu thương bừng bừng cháy rực
Đừng yêu anh mà!... phía trước chỉ là đáy vực
Cứ để mình anh cơ cực riêng mình

Xin em!? đừng để anh phải tội tình
Hãy vùi lấp đi bóng hình anh còn sót
Nói chi em cái điều sau chót
Được gì đâu? Phía chót vót phù vân

(*Như Cánh Vạc Bay)

Thuydu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét