ĐỂ DÀNH
Ta ôm kỷ niệm một thời
Đêm về nhặt ánh sao rơi để dành
Cuộc tình thơ dại ngày xanh
Gói bao niềm nhớ để anh .. gửi nàng.
Một nhành hoa cúc màu vàng
Áo em một thuở dịu dàng nắng mai
Tím màu mực ấy chưa phai
Lá xanh mưa hạ dấu hài gót xưa
Nhớ thương biết mấy cho vừa
Sân trường đón nắng lưa thưa phượng hồng
Đò đầy rồi cũng sang sông
Đến duyên em phải theo chồng xứ xa
Chốn này còn lại mình ta
Nhặt bao cánh tím nhớ tà áo bay
Nhớ cô gái nhỏ thơ ngây
Để dành chút nhớ thương này... cho em
Hiệp Kim Áo Tím
Tím xưa…
Ôm chi kỷ niệm hởi người
Tình nay đã tắt nụ cười héo môi
Chừ thì chỉ một riêng thôi
Tình si một mối lẻ loi riêng mình
Phải chi đừng để dáng hình
Người vào ký ức thì tình đã không
Giá như đừng có chờ trông
Thì nay đâu phải long đong cuộc này
Ai nhớ ai?…suốt tháng ngày
Gót chân lữ khách miệt mài chông chênh
Đò chiều ngược sóng lênh đênh
Hỏi người còn nhớ hay quên con đò
Ngược tìm về tuổi học trò
Thuở xưa mực tím hẹn hò trao thơ
Nhện ơi sao dứt sợi tơ
Để tôi - người phải bơ vơ lạc loài.
Thuydu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét