Thứ Năm, 9 tháng 11, 2017

Xa biển

_Một Ngày Dấu Yêu_______
Lã Nguyệt Anh
Mây đi vắng biển hôm nay lặng sóng
Gió du miên khúc hát rất tự tình
Em bên biển bình yên sâu lắng
Có bao giờ biển thôi mặn không anh?
Trước biển anh em thấy mình nhỏ bé
Sóng vỗ về niềm ao ước khôn nguôi
Trời chải lụa một mầu xanh bất tận
Đón em vào phẳng nhẹ lẫn bình yên
Yêu đến thế không gian hoà cổ nhạc
Nốt thăng trầm ẩn hiện nét thiên ân
Em đứng đó mặc thời gian lướt vội
Muốn cội nguồn trong trẻo chảy về tim


Xa biển…
Duthuymiengiang
Anh rời biển hôm trời trở gió
trên đầu anh vần vũ mây đen
dưới chân anh cát trải dài in dấu
sóng bạc đầu ru khúc thân quen
Hôm rời biển miền buồn che phủ
mưa đầy trời chớp dậy lừng xa
biển giận gì mà nổi cơn cuồng nộ
hay biển buồn khóc tiễn tình ta
Xa biển rồi anh mất em từ đấy
chẳng còn ngày quấn quýt trao thương
tình chừ đã là sương là khói
mà sao tim_còn đọng mãi... dư hương
Vốn vậy mà biển muôn đời nồng mặn
như tình anh dấu lặng…tu tuong

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét