Thứ Tư, 8 tháng 11, 2017

Hành khất


Hành khất…
Duthuymiengiang

Phải ta nợ đời…một tiếng yêu
nên giữa phố đông đành lêu xêu hành khất.
chốn bộn bề một lần đánh mất
chừ tim mình chồng chất nỗi đau

Với chữ tình bước thấp, bước cao
thì làm sao? xoay vần vũ trụ
đã bao lần mong thương yêu trú ngụ
mà yêu thương nào hội tụ quay về


Ta cầu xin giữa trăm vạn bộn bề
tri kỷ, tri âm lời thề đừng khác
bởi lỡ cuộc tình nghe hồn ngơ ngác
loài lạc, cô đơn, tan nát tim côi

Người hành khất ta…buồn như một dòng trôi
chờ một ngày đổi ngôi vận mạt
chờ một ngày ngôi sao đi lạc
vào thiên vương đỉnh đạt tinh cầu

Nhưng!... nhân gian vũng nước đục ngầu
lòng người chứa đầy_ màu phản trắc
dối gian, lọc lừa không còn trong vắt
từng cuộc tình bế tắc…chia xa

Thì thôi…thôi thì! gã hành khất ta
cứ dại khờ với những chạm va thua thiệt
chấp nhận cuộc đời đầy cay nghiệt
mang trái tim khánh kiệt yêu thương

Một mình lang thang không chốn tựa nương
như giọt sương sớm mai đọng lại
làm kẻ đi rong ngu ngơ vụng dại
không thèm chạy theo phù phiếm cuộc người

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét