TƯỞNG RẰNG NĂM THÁNG NGUÔI NGOAI...!
Dạ Thy
Năm năm tháng tháng ngày ngày
Cứ luân phiên đếm đoạ đày thời gian
Đêm nay em lại lệ hàng
Một hai ba bốn canh tàn , rồi năm
Những ngày xưa cũ xa xăm
Băng theo lối vọng về nằm cạnh đây
Kìa non kìa nước kìa mây
Nói gì mà để cỏ cây cũng buồn
Sương khuya giọt đọng giọt tuôn
Tựa như lệ đắng của muôn triệu loài
Tưởng rằng năm tháng nguôi ngoai
Ngờ đâu nỗi nhớ cứ hoài lớn thêm
Đêm đêm bầu bạn với đêm
Mặc cho cô độc êm đềm trôi qua
Gặp gỡ rồi lại chia xa
Lẽ thường vốn vậy, thôi mà, nín đi...!
Hạnh ngộ rồi lại phân ly
Hợp tan tan hợp cũng tuỳ nhân duyên
Nằm nghe gió tấu độc huyền
Ôm đêm em khóc ướt miền không anh!.
Hợp tan tan hợp cũng tuỳ nhân duyên
Nằm nghe gió tấu độc huyền
Ôm đêm em khóc ướt miền không anh!.
Em nín…nín
đi
Duthuymiengiang
Ừ thôi! Em
nín nín đi
thời gian
như cánh chim di thôi mà
bình minh rồi
đến chiều tà
vành mi lệ
nhỏ đạy đòa xác thân
Quên đi,
quên chút tình chân
phận duyên
đã vậy bâng khuâng được gì
quên đi,
quên thuở thầm thì
chừ anh,
anh đã… xanh rì mộ hoang
Cuộc người
chỉ kiếp phù tang
đến đi
thoáng chút sang trang mấy hồi
tháng năm mộ
vắng hiu đồi
cỏ dây
hoang dại đâm chồi lưu niên
Nguôi ngoai
nhé… chút tình riêng
ngàn sau
anh mãi linh thiêng hộ phò
van em cứ
bước sang đò
luyến lưu
chi một câu hò xửa xưa
Tan tan hợp
hợp tựa mưa
đến đi thời
khắc như chưa một lần
cuộc trần vốn
dĩ xoay vần
xin em đừng
mãi tần ngần…không anh!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét