Thứ Bảy, 11 tháng 11, 2017

Đàn ông anh...

ĐÀN BÀ EM VỐN VẬY...!
Dạ Thy ( Lưu Thị Thẩm )

Điều mà anh mang đến
Rồi anh cũng mang đi
Điều mà em từng nhận
Trong lòng em khắc ghi.

Tình yêu không có lỗi
Sao ta phải giận hờn
Vén tóc mai để thấy
Hôm nay đời đẹp hơn.

Những gì đến. Đã đến
Những gì qua . Đã qua
Xin anh đừng nhắc lại
Quá khứ xem như là

Là gió của ngày cũ
Là mây cuối trời xa
Bao yêu thương đã có
Xem như một món quà
...............
Nhủ lòng đừng tiếc nhớ
Nhủ lòng đừng luyến thương
Mà ngộ ghê anh ạ
Tim em thật ngoan cường

Đàn bà em vốn vậy
Nghĩ mà chẳng thể làm
Lấy mỏng manh che đậy
Ngực buốt gầy. Vẫn cam!.


Đường đời dài rộng quá
Nên nhiều lắm thăng trầm
Em phải cười, anh ạ
Đậy nỗi buồn thâm tâm!

Đàn ông anh thay đổi
Duthuymiengiang

“Đàn bà em vốn vậy”*
anh đã nhận ra mà
yêu là cho, là nhận
cõi lòng luôn thiết tha

Mặc cuộc trần đen trắng
em chả giận, chả hờn
bao dung và tha thứ
em nào tính thiệt hơn

Em như làn gió mát
em như ánh trăng thanh
sóng lung linh vàng dát
suốt bước đời. Riêng anh

Cả trái tim dành tặng
cả trắng trong em dâng
“đàn bà em vốn vậy”*
chẳng ngại gì bâng khuâng

-------------

Đàn ông anh thay đổi
đeo đuổi điều viển vông
chạy theo bao phù phiếm
để một đời em mong

Một ngày chân mỏi gối
quay lại tìm bến bờ
đàn bà em tha thứ
quên anh ngày nhuốc nhơ

Anh biết trời lồng lộng
anh biết gió thênh thang
lỗi lầm anh dựng tạo
em nửa đời đa mang

(*) Dạ Thy

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét