Thứ Năm, 9 tháng 11, 2017

Du Thuy

Nguyễn Thiện
DU THUY MIEN GIANG
Tên thật - Trần Thụy Du- facebook: duthuymiengiang - Email: thuydutran56@gmail.com.-
Trong dòng thơ đương đại, anh Du Thuy Miên Giang không còn trẻ nữa, nhưng thơ anh cũng đã qua cái thời mây gió trăng xưa theo kiểu thơ xưa. Rất dể bắt gặp cái mới trong thơ anh
em vớt niềm tin bay trong mưa bụi
ta múc trần ai thầm lặng nỗi buồn.
Một dòng thơ trong dòng đời gắn liền cùng nhân sinh về nổi đau và hạnh của con người
Hình như, có hạt mưa rơi
để hồn cảm thấy chơi vơi lạc mùa


ĐỐI MẶT
Người đối mặt ta, ta đối mặt em
mặt nạ người che đi trần trụi
em vớt niềm tin bay trong mưa bụi
ta múc trần ai thầm lặng nỗi buồn.
Đời ! Đôi khi là những ngông cuồng
với tiếng còi tàu xé tan đêm mù mịt
người lữ hành là ta đi vào trừ tịch
em sân ga buồn vắng lặng trời khuya

Ở những con đường hai ngả xẻ chia
Ta, em như gặp bão giông phía trước.
xin em đừng để niềm tin rơi vào mặt nước
để đối mặt nỗi buồn, đối mặt mong manh
Đêm rồi sẽ tan, miền ký ức trôi nhanh
ta đau không phải vì nhau mà vì đời hoang dại
thôi thì hãy cùng xòe bàn tay ta tìm lại
chút nhân gian khờ dại, đợi chờ
HÌNH NHƯ

Hình như, có hạt mưa rơi
để hồn cảm thấy chơi vơi lạc mùa
ngoài hiên từng ngọn gió lùa
lá rơi như thể cợt đùa riêng ta
Hình như, hoen mắt mi sa
giọt buồn nhoà nhạt khóc ta nửa đời
thương yêu chừ đã xa rời
mông mênh trống vắng vợi vời miền đau
Tình ư! Có phải đố nhau
mà sao cút bắt, mà sao xa gần
nào đâu tại bởi số phần
chỉ là đùa cợt cuộc trần trớ trêu
Hình như, trống trải đìu hiu
hết rồi cái thuở bồng phiêu mặn nồng
gam tình đã hết màu hồng
chỉ còn xám xịt lộng lồng phong ba
Hình như, có phải tại ta
trắng đen, gian dối nhận ra muộn màng
thì thôi nhặt lá thu vàng
phơi khô nhóm lửa ma hoàng soi đêm.
MAI TA ĐI
Mai ta đi…
hỏi bạn bè còn mấy đứa
tiễn đưa ta…
về lòng đất lạnh căm
nào phải cuộc người ai cũng được trăm năm
ai cũng được bóng râm phủ nắng
Mai ta đi…
về miền hoang vắng
bởi cuộc trần rất ngắn mà thôi
tình nghĩa ư !?
chỉ một dòng trôi
lòng người bạc vôi dối gian, gian dối
Mai ta đi…
thời gian tiếp nối
chẳng một lời trăn trối cùng ai
dưới mồ sâu trả hết nợ vay
quên những ai…
thay lòng đổi dạ
Mai ta đi…
có chi là lạ
kiếp người mà
vật vạ không nguôi
nhắm mắt rồi tất cả buông xuôi
hết buồn vui
đời cơn gió thoảng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét