Thứ Bảy, 11 tháng 11, 2017

Dựa dẫm

DỰA DẪM.
Dạ Thy
DỰA ngực trên bờ QUÊN
DẪM ngay vào góc NHỚ
Ta nhìn Ta tráo trở
Bày đặt KHÔN nên LƯỜNG!.
Đêm nay cả phố phường
Bình yên nghe ta thở
Sương tan mà cũng sợ
Động đêm nhớ giật mình.
Ngay cả bờ môi xinh
Cũng gồng mình chống cự
Sợ vỡ oà nên giữ
Cắn môi mình làm nư.
Ta ôm đêm khư khư
Sợ giật mình trở giấc
Anh không là sự thật
Trổ buồn trên nhánh đau!.
Xin đêm đừng qua mau
Ta nhìn anh chút nữa
Trăng ơi đừng cục cựa
Cứ vàng trốn bình minh.
Gió ơi chớ vô tình
Làm run lên cây cỏ
Khiến sương buồn lệ nhỏ
Làm ồn giấc thuỷ tinh.
Nhớ bỗng dậy trở mình
Anh tan...trong vô hình
Đâu rồi...khách viễn chinh?!
Em gầy trong điêu linh.!!!
P/s: Ta quên anh và em nhớ anh.!


Nhớ - Quên
Duthuymiengiang

NHỚ bao lần bị DẪM
DỰA bao lần vẫn QUÊN
người nhìn người đen trắng
ta mình ta chênh vênh

Bước đi về ngõ vắng
luênh loang ánh đèn mờ
bóng hình nhân dật dờ
ta gã khờ loài lạc

Nụ môi chừ cũng nhạt
tình lạt theo thời gian
phận bọt bèo trôi dạt
vào guồng đời hỗn mang

Ta siết ghì quá khứ
tiếc một trời yêu thương
đêm tư tương mặc niệm
gửi buồn theo khói sương

Van thời gian dừng lại
thêm lần nhìn mắt nhau
thêm nụ nồng được trao
khát khao mùa ân ái

Thì thầm đêm van vái
lời kinh cầu vọng xa
mong một chút người ta
ngân nga lời tình tự

Đêm nghe hạt nảy mầm
tan hòa…cùng cây cỏ
đom đóm đèn thắp tỏ

soi rõ miền tim đau


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét