Thứ Năm, 9 tháng 11, 2017

Tư tương

TÌNH CHẾT
Hạ Vi
Vàng buông thõng thượt sông trăng
Bơ vơ em nhớ sương giăng trắng trời
Sao xanh lũ lượt rụng rơi
Ngân hà một dãy vơi vơi cạn nguồn
Em day dứt, xé cơn buồn
Ngực nhàu nhàu ngực lệ tuôn tuôn dòng
Khi săn sóc lúc ân cần
Bóng trăng vàng vọt người gần thành xa
Chẳng hồng nhan, chẳng tài hoa
Sao trời nỡ đọa tấm ngà ngọc em
Đêm qua trăng chết bên thềm
Tình em chết đẫm trên miền tương tư


Tư tương
Duthuymiengiang
Sông trăng một thuở vô ưu
chừ thì sóng cuộn Chức - Ngưu đôi đường
bến nào là bến vô thường
xin cho gột rửa tình trường hoang mê
“Người day dứt”* - ta ủ ê
buồn đau mãi cứ vân vê phận này
tình chết ! phải tình gộc gầy
mượn đêm đổi lấy thay ngày… chênh vênh
Chẳng ngày sinh, chẳng cái tên
chẳng thương, chẳng nhớ, chẳng quên xa…gần
“đêm qua trăng”* đứng tần ngần
tương tư đành mượn ngữ vần hoạ thơ.
(*) Hạ Vi

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét