Ngọc Yến Huỳnh
Sạc pin đầy
Ra quán cà phê
Bất chấp thời gian lăn bước.
Nhạc du dương giai điệu ngày xa khuất
Ta vấp vào kỷ niệm
Ứa buồn
Ngỡ đã lãng quên.
Cõi người
Thế giới riêng
Cà phê rơi...
Yên lặng
Web trôi...
Nhấp đắng
Giọt sương nào trắng tóc
Rơi thêm...
-------------
Đắng…một thời
Duthuymiengiang
Nhấp giọt cà phê
nghe vị đắng
loãng tan
Điệu nhạc trầm buồn oán than góc khuất
giấu ký ức
một thời
u uất
Giã từ cuộc chơi
giọt mặn rơi
…rơi
Face buồn…
còn đó một nơi
cuối phố cà phê
chơi vơi, tĩnh lặng…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét