Thứ Năm, 13 tháng 10, 2016

Ừ! giá như

Đôi khi thèm được ai đó hỏi thăm
Một tin nhắn cỏn con, như: " đi làm chưa thế ??? "
Hóa ra càng lớn trái tim càng nhỏ bé
Những dung dị bình thường cũng hóa những mộng mơ…

Có đôi khi đứng giữa phố hàng giờ
Chẳng để đợi chờ ai - chỉ là nhìn lá rụng
Những chiếc lá khô cong giữa buổi chiều tắt nắng
Cười buông mình,
Chao nghiêng…

Hình như ai cũng có nỗi niềm riêng
Cũng có những khoảng mênh mông đến chính mình không hiểu
Vì cuộc đời nỗi buồn không thiếu
Nên sau những nụ cười không tránh khỏi chênh vênh.

Có những đôi khi chỉ khao khát một mình
Lang thang, ngẩn ngơ, rồi lặng cười lạ lẫm
Rồi lại thèm thuồng, khát khao và lẩm bẩm:
Giá như mà… có ai đó hỏi thăm ....... 


Sông Biển



Ừ! giá như

Ừ người…! “giá như mà… có ai đó hỏi thăm”*
thì tôi ơi đâu trầm ngâm đến vậy
“một tin nhắn cỏn con”* đủ làm trái tim sống dậy
những yêu thương ngầy ngậy xa xưa…

Cái ngày xưa…thèm được cùng ai đi giữa phố mưa
đi giữa con nắng trưa bỏng rát
thèm một ngọn gió chiều dịu mát
thổi về miền tim cơn khát thương yêu

Trong cuộc bồng phiêu…
ta lạc nhau
…giữa bao nhiêu rắm rối
hỏi có còn chừa cho nhau một lối
hay chỉ là ngàn bóng tối bao quanh

Tình trao nhau mà sao quá mong manh
sao không là bức tranh rực màu sắc thắm
ừ! “giá như mà”* chung nhau tổ ấm
thì đâu phải mình tôi ngắm ánh sao rơi.


(*Sông Biển)
Thuydu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét