RU TÌNH
Ru người, người khóc ta đau
Ru ta, ta mãi ngàn sau muộn màng
Giả vờ thoáng chút ngỡ ngàng
Chênh chao trĩu mộng thu vàng lá bay
Ru người, người khóc ta đau
Ru ta, ta mãi ngàn sau muộn màng
Giả vờ thoáng chút ngỡ ngàng
Chênh chao trĩu mộng thu vàng lá bay
Khi yêu ta lạc bến say
Ngẩn ngơ, ngơ ngẩn giờ cay cuộc mình
Bước đời khập khểnh, chùng chình
Tình thiên thu… có? là tình hoang mơ.
Ru đêm với một vần thơ
Ru ngày nơi chốn bơ vơ, lạc loài
Lấy đêm để tựa thay ngày
Nổi trôi, nối tiếc hình hài thơ ngây
Ru tình, tình chỉ mượn vay
Thời gian vun vút lướt bay nào chờ
Yêu thương chừ hoá ngù ngờ
Còn không người hởi? bóng mờ nhân gian
Thuydu
Bước đời khập khểnh, chùng chình
Tình thiên thu… có? là tình hoang mơ.
Ru đêm với một vần thơ
Ru ngày nơi chốn bơ vơ, lạc loài
Lấy đêm để tựa thay ngày
Nổi trôi, nối tiếc hình hài thơ ngây
Ru tình, tình chỉ mượn vay
Thời gian vun vút lướt bay nào chờ
Yêu thương chừ hoá ngù ngờ
Còn không người hởi? bóng mờ nhân gian
Thuydu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét